Thơ » Việt Nam » Cận đại » Nguyễn Khuyến » Thơ chữ Hán
Đăng bởi Vanachi vào 06/02/2019 23:47, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 11/05/2020 15:41
天邊使部上車回,
數十西嬙解佩來。
若恨生平知我少,
且相懷抱為君開。
鴻荒世遠誰為此,
列國文繁有是哉。
更取牙裗香盒去,
滋毛滌垢未曾猜。
Thiên biên sứ bộ thướng xa hồi,
Sổ thập Tây tường giải bội lai.
Nhược hận sinh bình tri ngã thiểu,
Thả tương hoài bão vị quân khai.
Hồng hoang thế viễn thuỳ vi thử,
Liệt quốc văn phồn hữu thị tai?
Cánh thủ nha lưu hương hạp khứ,
Tư mao địch cấu vị tằng sai.
Bên trời sứ bộ sắp lên xe về
Vài chục con đĩ Tây trần truồng kéo đến
Chừng giận lúc bình nhận ít người biết đến
Hãy đem cái ôm ấp phô song với khách
Đời hồng hoang đã xa ai lại làm thế
Văn vẻ phồn tạp các nước vốn như vậy chăng?
Còn vơ lấy chiếc lược ngà và lọ nước hoa
Chải lông rửa ghét chẳng sượng sung gì
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 06/02/2019 23:47
Bên trời sứ bộ sắp bương
Đĩ tây mấy chục trần truồng chạy ra
Ngày thường ít kẻ xem hoa
Hôm nay tiễn khách đem ra phô bày
Văn minh sao lại thế này
Hay là văn vẻ phương Tây vậy à?
Còn vơ lược vói nước hoa
Chải lông rửa ghét rất là tự nhiên
Gửi bởi Đất Văn Lang ngày 25/04/2020 08:25
Cúng dâng sứ bộ sắp về nhà
Trần trụi đĩ Tây cả chục bà
Chắc hận ngày thường ma ngó tới
Nên thừa dịp tốt chúng bày ra
Hết thời mọi rợ ai làm vậy
Giờ xứ văn minh nó thế à
Còn vẩy nước hoa, lùa chiếc lược
Chải lông cọ ghét, mặt trơ ra.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 12/10/2021 19:32
Hồi hương sứ bộ sắp đi rồi,
Cởi áo ,đĩ Tây kéo tới nơi.
Bởi giận ngày thường người biết ít,
Nên phô thân thể khách nhìn chơi.
Thuở xưa đâu có làm như thế,
Nay khéo bày chi cảnh khó coi.
Lại rảy nước hoa, rồi lấy lược,
Chải lông rửa ghét, ối trời ơi!