Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Du » Bắc hành tạp lục
路旁片石獨崢嶸,
不是烏江是魯城。
及識敗亡非戰罪,
空勞智力與天爭。
古今無那英雄淚,
風雨猶聞叱吒聲。
寂寂二時無埽祭,
春來虞草自叢生。
Lộ bàng phiến thạch độc tranh vanh,
Bất thị Ô Giang thị Lỗ Thành.
Cập thức bại vong phi chiến tội,
Không lao trí lực dữ thiên tranh.
Cổ kim vô nả anh hùng lệ,
Phong vũ do văn sất trá thanh.
Tịch tịch nhị thì vô tảo tế,
Xuân lai Ngu thảo tự tùng sinh.
Bên đường tấm đá đứng một mình cao ngất
Không phải ở Ô Giang (nơi Hạng Vũ tự đâm cổ) mà ở thành nước Lỗ (nơi dân chúng trung thành với Hạng Vương tới cùng, đã tống táng Hạng Vương theo nghi lễ)
Mới hay đánh thua không phải vì dùng binh vụng
Đem trí lực đọ với mệnh trời chỉ uổng công
Xưa nay bao anh hùng đã rớt nước mắt
Trong mưa gió còn nghe tiếng thét gào
Vắng lặng hai mùa không người quét dọn cúng tế
Mùa xuân đến, cỏ Ngu mỹ nhân lại mọc rậm rạp xanh tươi
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 20/12/2005 01:57
Bên đường bia đá đứng chênh vênh
Chết ở Ô Giang, táng Lỗ Thành
Thất thế biết tài đâu tính vụng
Uổng công đọ sức với trời xanh
Anh hùng kim cổ đều rơi lệ
Mưa gió gào kêu đến thất thanh
Vắng lặng hai mùa hương khói lạnh
Cỏ Ngu xuân đến lại tràn lan
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 27/10/2014 09:58
Bên đường bia đá đứng chênh vênh
Đâu bến Ô Giang, chính Lỗ Thành
Biết chuyện bại vong nào kém sức
Đọ trời trí dũng uổng đua tranh
Xưa nay hào kiệt sầu tuôn lệ
Muôn thuở gió mưa não thét gầm
Lạnh lẽo hai mùa hương khói vắng
Xuân về Ngu thảo vẫn dờn xanh.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 05/06/2018 20:38
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 28/12/2019 05:32
Bên đường bia đá đứng chênh vênh,
Tự vẫn Ô Giang táng Lỗ thành,
Không phải đánh thua dùng tướng vụng.
Đọ trời đem sức uổng công danh,
Anh hùng rơi lệ xưa bao kẻ,
Mưa gió còn nghe thét thất thanh,
Vắng lặng hai mùa không cúng tế,
Cỏ Ngu xuân đến mọc tràn xanh.