Thơ » Việt Nam » Cận đại » Ngô Đức Kế
Đăng bởi tôn tiền tử vào 20/03/2016 22:24, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 02/05/2024 23:34
甘棠廿四樹陰蘩,
山色濤聲徹曉昏。
嘗得天涯無限況,
昔年今日到崑崙。
Cam đường chấp tứ thụ âm phiền,
Sơn sắc đào thanh triệt hiểu hôn.
Thường đắc thiên nhai vô hạn huống,
Tích niên kim nhật đáo Côn Lôn.
Hai mươi bốn cây bàng rủ bóng um tùm,
Suốt từ sáng đến tối, mắt nhìn màu núi, tai nghe tiếng sóng.
Được thưởng thức cảnh tượng vô hạn ở chốn chân trời,
Ngày này năm trước đến Côn Lôn.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 19/03/2016 22:24
Rườm rà hăm bốn cụm bàng non
Chiều sớm màu son sóng biển dồn
Ngắm cảnh thiên nhai chừng chửa chán
Ngày này năm ngoái đến Côn Lôn
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 11/02/2017 20:23
Um tùm hai bốn cây bàng
Màu non tiếng sóng sớm hôm không rời
Ngắm trông vô hạn chân trời
Côn Lôn năm ngoái ngày này đến đây
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 25/08/2019 16:54
Bóng um hai bốn cây bàng,
Màu non tiếng sóng trước làn nước mây.
Chân trời thưởng cảnh chốn đây,
Côn Lôn năm trước ngày này đến đây.
Gửi bởi Đồng Thành ngày 05/08/2020 19:17
Um tùm hai bốn cụm cây bàng,
Chiều sớm màu non tiếng sóng làn.
Vô hạn chân trời nơi thưởng cảnh,
Côn Lôn năm trước ngày này sang.