Thơ » Việt Nam » Cận đại » Ngô Đức Kế
Đăng bởi tôn tiền tử vào 19/03/2016 22:25
慈航無計渡元元,
此意教誰扣帝閽。
寒兩簫簫秋老矣,
昔年今日到崑崙。
Từ hàng vô kế độ nguyên nguyên,
Thử ý giáo thuỳ khấu đế hôn.
Hàn lưỡng tiêu tiêu thu lão hỹ,
Tích niên kim nhật đáo Côn Lôn.
Con thuyền từ bi không có phương kế nào cứu vớt được chúng sinh,
Bảo ai lên gõ cửa trời mà nói rõ được cái ý ấy?
Mưa rét buồn tênh, thu đã muộn,
Ngày này năm trước đến Côn Lôn.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 19/03/2016 22:25
Thuyền từ khó vớt cuộc sinh tồn
Trời thẳm cùng ai tỏ tấc non
Mùa lạnh thu già trông quạnh quẽ
Ngày này năm ngoái đến Côn Lôn
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 11/02/2017 20:40
Thuyền từ chẳng cứu được ai
Trời cao tỏ nỗi cảm hoài nầy không
Cuối thu mưa lạnh buồn tênh
Ngày nầy năm ngoái Côn Lôn có mình
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 25/08/2019 19:06
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 15/07/2020 19:36
Thuyền từ khôn cứu chúng sinh,
Trời cao có tỏ cho mình hiểu không?
Muộn thu mưa lạnh buồn lòng,
Ngày này năm trước vào tròng Côn Lôn.
Gửi bởi Đồng Thành ngày 06/08/2020 04:55
Thuyền từ khôn cứu chúng sinh tồn,
Trời thẳm có ai tỏ tấc lòng?
Mưa lạnh muộn thu buồn quạnh quẽ,
Ngày này năm trước biếm Côn Lôn.