Thơ » Trung Quốc » Minh » Lê Dân Biểu
Đăng bởi tôn tiền tử vào 13/12/2020 16:30
下馬銅街日已斜,
北風衣袂滿塵沙。
秋光卻在閒門巷,
深鎖忘憂一樹花。
卻立西風舞翠茵,
一枝枝似拂梁塵。
漢宮最妒塗黄額,
莫遣霜娥見麗人。
重九花開已自遲,
雪中猶裊最繁枝。
金門白首悲詞客,
似爾飄零過歲時。
Há mã Đồng nhai nhật dĩ tà,
Bắc phong y mệ mãn trần sa.
Thu quang khước tại nhàn môn hạng,
Thâm toả vong ưu nhất thụ hoa.
Khước lập tây phong vũ thuý nhân,
Nhất chi chi tự phất lương trần.
Hán cung tối đố đồ hoàng ngạch,
Mạc khiển Sương Nga kiến lệ nhân.
Trùng cửu hoa khai dĩ tự trì,
Tuyết trung do diểu tối phồn chi.
Kim môn bạch thủ bi từ khách,
Tự nhĩ phiêu linh quá tuế thì.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 14/12/2020 16:30
Trời chiều xuống ngựa Đồng Nhai,
Sóc phong chợt thổi áo vai bụi mù.
Hiếm người lai vãng ngõ thu,
Ngắm hoa giảm hết cả ưu lẫn sầu.
Gió tây cúc biếc múa chào,
Một cành phe phẩy sạch bao bụi đàng.
Hán cung ghét má phấn vàng,
Đừng cho thần nữ phũ phàng mỹ nhân.
Trùng dương, sao nở muộn dần,
Tuyết sương ẻo lả những cành nhiều hoa.
Những khi cánh rụng cỗi già,
Cửa vàng thơ khổ khách pha trắng đầu.