秋日登吳公臺上寺遠眺

古臺搖落後,
秋日望鄉心。
野寺人來少,
雲峰水隔深。
夕陽依舊壘,
寒磬滿空林。
惆悵南朝事,
長江獨至今。

 

Thu nhật đăng Ngô Công đài thượng tự viễn diểu

Cổ đài dao lạc hậu,
Thu nhật vọng hương tâm.
Dã tự nhân lai thiểu,
Vân phong thuỷ cách thâm.
Tịch dương y cựu luỹ,
Hàn khánh mãn không lâm.
Trù trướng Nam Triều sự,
Trường Giang độc chí kim.

 

Dịch nghĩa

Ngôi đài cổ đã hoang phế từ lâu nay
Trời mùa thu làm người ta nhớ đến quê hương
Chùa hoang sơ ít có ai lai vãng
Cách dòng nước sâu nhìn ngọn núi mây bao phủ
Tịch dương chiếu trên những thành trì xưa cũ
Tiếng chuông ngân lạnh lẽo vang đầy trong rừng trống
Lòng nghe thương cảm đến chuyện Nam Triều thời xưa
Dòng Trường Giang vẫn trôi cho đến bây giờ


Ngô Công đài: đài nằm ở phía bắc thành Dương Châu, huyện Giang Tô, tỉnh Giang Tô. Đời Nam Triều, tướng nhà Trần là Ngô Minh Triệt xây đài và làm chùa, đời sau gọi là đài Ngô Công.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (8 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Bùi Khánh Đản

Cổ đài trong cảnh hoang lương
Thu sang, vào ngắm nhớ thương quê nhà
Chùa đồng vắng kẻ lại qua
Sông sâu, mây núi cách xa đôi đường
Luỹ xưa dưới bóng tà dương
Khánh ngân vẳng khắp rừng hoang lạnh lùng
Nam Triều sự nghiệp buồn không
Ngày nay còn lại một dòng Trường Giang


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của mailang

Thu đến mong quê cũ,
Cổ đài đã bỏ hoang.
Núi mây xa nước thẳm,
Chùa nội hiếm ai màng.
Rừng lạnh chuông ngân vẳng,
Lũy xưa nắng chiếu vàng.
Chuyện Nam Triều nghĩ xót,
Nay chỉ mỗi Trường Giang.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Huyền Lâm

Phỏng Dịch Huyền Lâm

Cổ Đài một cõi tang thương
Ngày thu vọng tưởng cố hương quê nhà
Chùa hoang vắng khách phương xa
Sông sâu , mây gió khó mà gặp nhau
Thành xưa nắng ngả bên rào
Rừng hoang tiếng khánh lạc bào hư không
Nam Triều một thuở tươi hồng
Giờ đây còn lại chỉ giòng Trường Giang

14.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Đài thủa xưa nay đà hoang phế
Ngày thu lên chạnh nhớ quê nhà
Chùa quê ít khách lại qua
Núi vờn mây nổi cách xa sông dài
Chiều về trên vòng đai luỹ cũ
Tiếng khánh vang lạnh lẽo trong rừng
Nam triều buồn chuyện phế hưng
Dòng sông chứng kiến xuôi dòng đến nay.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đất Văn Lang

Tiêu điều tháp cổ hoang
Nhớ nước chiều thu vắng
Chùa đón vãng khách thưa
Núi chìm gương nước lặng
Bóng chiều ngả luỹ xưa
Chuông lạnh khua rừng vắng
Khắc khoải chuyện Nam Triều
Trường Giang buồn vắng lạnh

Đất Văn Lang
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đất Văn Lang

Hoang liêu toà tháp cổ
Trời thu nhớ quê nhà
Chùa hoang thưa khách đến
Mây núi cách sông xa
Rừng vắng rền chuông đổ
Luỹ xưa khuất chiều tà
Buồn Nam Triều thế sự
Dương Tử độc hành ca

Đất Văn Lang
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Đài xưa hoang phế đã từ lâu,
Gợi nhớ quê hương thu lại sầu.
Hoang vắng chùa ai mà đến viếng,
Phủ bao mây núi cách dòng sâu.
Bóng tà chiếu rọi thành xưa cũ,
Rừng trống chuông ngân lạnh lẽo đầy.
Xưa chuyện Nam Triều lòng cảm động,
Trường Giang trôi mãi đến ngày nay.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Thế Kỷ

Đài xưa đổ nát, hoang tàn
Ngày thu quê cũ mênh mang nỗi hoài
Chùa làng thưa kẻ vãng lai
Núi mây xa cách sông dài sầu mơ
Nắng chiều vương vấn luỹ xưa
Rừng hoang vẳng tiếng chuông đưa lạnh lùng
Nam triều chuyện cũ mông lung
Trường Giang còn chảy về đông đến giờ

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời