Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Thất ngôn tứ tuyệt
Thời kỳ: Vãn Đường
6 bài trả lời: 6 bản dịch

Đăng bởi Diệp Y Như vào 05/04/2010 07:46, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Diệp Y Như vào 05/04/2010 08:07

春日寄懷

世間榮落重逡巡,
我獨丘園坐四春。
縱使有花兼有月,
可堪無酒又無人。
青袍似草年年定,
白髮如絲日日新。
欲逐風波千萬里,
未知何路到龍津。

 

Xuân nhật ký hoài

Thế gian vinh lạc trọng thuân tuần,
Ngã độc khâu viên toạ tứ xuân.
Túng sử hữu hoa kiêm hữu nguyệt,
Khả kham vô tửu hựu vô nhân.
Thanh bào tự thảo niên niên định,
Bạch phát như ty nhật nhật tân.
Dục trục phong ba thiên vạn lý,
Vị tri hà lộ đáo long tân?


Năm thứ tư niên hiệu Hội Xương (884), Lý Thương Ẩn về quê chôn cất mẹ xong, dời nhà đến huyện Vĩnh Lạc (nay là huyện Nội Thành, tỉnh Sơn Tây), lúc đó ông tự thuật: “náu thân ở ruộng vườn, trước cày sau hưởng”, “thoả cái chí của người nông phu chờ năm sang”. Mùa xuân năm Hội Xương thứ năm (845), thi nhân trở lại Lạc Dương, đưa nhà và em Hy Tẩu cùng ở chung. Bài thơ này làm khoảng năm Hội Xương thứ tư và thứ năm, bày tỏ nỗi cảm khái tóc trắng như tơ mỗi phút vương mà hoạn lộ không lối, lời thơ cực kỳ trầm thống.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Quang Trường

Thế gian tươi héo đổi nhau luôn,
Đã bốn xuân qua chốn ruộng vườn.
Dẫu có hoa thơm cùng ả nguyệt,
Sao đành thiếu rượu với người thương.
Áo xanh tựa cỏ năm năm thắm,
Tóc bạc như tơ phút phút vương.
Ngàn dặm phong ba lòng muốn vượt,
Cung rồng lối đến vẫn chưa tường.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Môn toả hoàng hôn,
Nguyệt tẩm mai hoa lãnh.
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lam Điền

Thời gian sướng khổ mãi xoay vần,
Thui thủi vườn xưa đã bốn xuân.
Dẫu khoái cùng hoa cùng nguyệt sáng,
Vẫn buồn vắng rượu vắng người thân.
Áo xanh sắc cỏ năm năm mặc,
Tóc trắng màu tơ bạc bạc dần.
Muốn cưỡi phong ba ngàn dặm ruổi,
Cửa rồng chưa biết lối chào sân.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Môn toả hoàng hôn,
Nguyệt tẩm mai hoa lãnh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Thế gian tươi héo luôn lùi tiến
Nương vườn thui thủi bốn năm trời
Vẫn hoa vẫn nguyệt sáng ngời
Chỉ không có rượu với người tri âm
Áo xanh tựa cỏ năm năm mặc
Tóc trắng như tơ lúc lúc ra
Ngàn trùng muốn vượt phong ba
Bến rồng chưa biết phải qua lối nào.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Tạ Trung Hậu

Chuyện đời hết được rồi thua
Một thân vườn nhỏ bốn mùa xuân qua
Đành vui với nguyệt cùng hoa
Không bầu rượu ngọt, người nhà không thăm
Áo xanh xanh cỏ nhiều năm
Tơ lòng bạc tóc hoa râm mỗi ngày
Dặm ngàn theo ngọn gió bay
Chẳng hay tới bến rồng mây lối nào

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Tạ Trung Hậu

Thế gian sướng khổ cứ xoay vần
Bóng chiếc vườn xưa đã bốn xuân
Vui sắc hoa tươi, vui ánh nguyệt
Thiếu bầu rượu ngọt, thiếu người thân
Áo như sắc cỏ xanh xanh mãi
Tóc giống màu tơ bạc bạc dần
Muốn vượt phong ba ngàn dặm mõi
Nẻo nào đưa tới bến Long Vân

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Thế gian tươi héo thay luôn,
Bốn xuân qua chốn ruộng vườn ngồi đơn.
Dẫu cùng ả nguyệt hoa thơm,
Sao đành thiếu rượu người thương vắng rồi.
Áo xanh tựa cỏ thắm tươi,
Tơ lòng tóc bạc vương thôi mỗi ngày.
Phong ba ngàn dặm muốn bày,
Chưa tường lối tới rồng mây bến nào.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời