Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ cổ-cận đại khuyết danh » Thăng Long tam thập vịnh » A.2501
Đăng bởi tôn tiền tử vào 14/03/2024 19:33
傘山含日暮煙浮,
龜鼓聲聲上戍樓。
萬理雷恩風雨夜,
九霄霜散月星秋。
邊關久思傳軍檄,
漁火教從傍客舟。
誰會太平周宰念,
此時歷歷聽更籌。
Tản Sơn hàm nhật mộ yên phù,
Quy cổ thanh thanh thướng thú lâu.
Vạn lý lôi ân phong vũ dạ,
Cửu tiêu sương tán nguyệt tinh thu.
Biên quan cửu tứ truyền quân hịch,
Ngư hoả giao tòng bạng khách chu.
Thuỳ hội thái bình Chu tể niệm,
Thử thời lịch lịch thính canh trù.
Núi Tản ngậm lấy mặt trời, khói chiều bốc lên,
Trống cầm canh, từng lúc vang lên trên lầu canh.
Như tiếng sấm vang rền, nơi vạn dặm trong đêm mưa gió,
Sương tan, bầu trời cao vằng vặc ánh trăng sao mùa thu.
Cửa ải nơi biên cương, từ lâu truyền đi hịch quân,
Nhà chài cũng lên đèn theo những thuyền khách bên cạnh.
Ai biết được suy nghĩ của tể tướng nhà Chu lúc thái bình,
Lúc này nghe rõ mồn một tiếng trống điểm canh.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Đinh Tú Anh ngày 14/03/2024 15:35
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Đinh Tú Anh ngày 18/03/2024 10:07
Tịch dương, núi tản khói đang lên,
Tiếng trống cầm canh thỉnh thoảng rền.
Sấm nổ, tiếng vang, luồng gió quấn,
Sương tan, trời rộng, ánh trăng viền.
Biên cương, cửa ải, hịch quân tới,
Thuyền khách, nhà chài, ánh sáng liên.
Ai biết nhà Chu lòng tể tướng,
Lại nghe tiếng trống điểm canh liền.