Bản dịch của Trương Việt Linh

Trăng vàng một mảnh rọi Trường An
Đập áo muôn nhà rộn tiếng vang
Vi vút hơi thu xao xác lạnh
Mối tình gởi trọn Ngọc Môn Quan
Ngày nào rợ dữ bình xong được
Bỏ áo chinh nhân thiếp đợi chàng!