Bản dịch của Nguyễn Đương Tịnh

Quạ kêu chiều vẳng tiếng chuông dài
Mái gác bình phong bóng ngả hai
Nằm xem cánh hạc tung theo gió

Một chén dưới trăng tự rót mời
Trời thu như nước, rượu trong suốt
Lý Bạch đi rồi, uống với ai?