Một buổi tối sương mù, ảm đạm...
Bỗng, phải chăng lại có tiếng sơn ca?..
Là vị khách tuyệt vời buổi sớm
Sao lại về vào giờ chết, canh khuya?..
Giọng uyển chuyển, vút cao, lảnh lót,
Giữa canh khuya, giờ chết lúc này...
Nó giống như tiếng cười gằn loạn trí,
Sới tung lên tất cả tâm hồn tôi!..
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]