Bên bờ dương liễu khói tơ xanh,
Dừng ngựa nhờ ai bẻ một cành.
Chỉ gió xuân còn thương tiếc mãi,
Ân cần thổi lộng tới tay anh.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]