Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Bạch Cư Dị
Đăng bởi Vanachi vào 18/03/2007 16:27
朝憎鶯百囀,
夜妒燕雙棲。
不慣經春別,
惟知到曉啼。
Triêu tăng oanh bách chuyển,
Dạ đố yến song thê.
Bất quán kinh xuân biệt,
Duy tri đáo hiểu đề.
Ghét con oanh ríu rít kêu lúc buổi sáng sớm,
Ghen cặp én đậu chung cành lúc buổi tối.
Chẳng quen trải qua cảnh biệt ly về mùa xuân,
Chỉ biết kêu hoài khi trời đã sáng bạch.
Trang trong tổng số 1 trang (7 bài trả lời)
[1]
Ríu rít tan sương ghét cái oanh,
Đêm ghen cặp én đỗ chung cành
Chẳng quen ly biệt xuân qua trải,
Chỉ biết kêu hoài lúc sang banh.
Gửi bởi Nguyễn phước Hậu ngày 22/10/2015 21:07
Sáng trăm oanh gáy: ghét
Tối cặp én gù: ghen.
Xuân tàn biệt chẳng quen
chỉ hót kêu sáng bét.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 08/03/2016 14:25
Sáng ra lại ghét tiếng oanh
Đêm ghen đôi én một cành đậu chung
Chẳng quen cảnh biệt ly xuân
Kêu chi đến lúc sáng trưng kêu hoài
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 09/03/2018 06:13
Ghét trăm oanh đua ca buổi sớm
Tối ganh đôi chim én bên nhau
Mùa xuân ly biệt quen đâu
Chỉ kêu tới sáng nỗi sầu phòng the.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 27/04/2020 19:21
Ghét nghe hót sáng sớm trăm oanh,
Đôi én bên nhau đêm đậu ganh.
Ly biệt không quen xuân thế cuộc,
Kêu hoài tới sáng biết sao đành.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 27/04/2020 19:27
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 27/12/2020 15:49
Ghét nghe sáng sớm trăm oanh,
Bên nhau đôi én vẫn giành đậu đêm.
Mùa xuân ly biệt không quen,
Kêu hoài tới sáng sao quên thói thường.
Gửi bởi lnthang281 ngày 19/10/2023 20:37
Sáng thì ghét tiếng chim oanh
Đêm ganh với én trên cành có đôi
Chẳng quen xuân biệt phương trời
Âm thầm chỉ biết lệ rơi canh trường