Thơ » Việt Nam » Tây Sơn » Đoàn Nguyễn Tuấn » Thăng Long tam thập vịnh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 14/03/2024 21:55
城南數里烈潭津,
芳樹依依古渡春。
千頃平鋪深淺水,
一舟利涉往來人。
九橋官筏牽繩急,
三板茶船飲客頻。
幾度風波渾不怕,
潭心如練草如茵。
Thành Nam sổ lý Liệt đàm tân,
Phương thụ y y cổ độ xuân,
Thiên khoảnh bình phô thâm thiển thuỷ,
Nhất chu lợi thiệp vãng lai nhân.
Cửu kiều quan phiệt khiên thằng cấp,
Tam bản trà thuyền ẩm khách tần.
Kỷ độ phong ba hồn bất phạ,
Đàm tâm như luyện, thảo như nhân.
Cách thành vài dặm về phía Nam đó là bến Sét,
Cây cối xanh tươi vẫn còn nguyên vẻ xuân của bến đò xưa.
Nước chỗ sâu, nông trải phẳng ra ngàn khoảng,
Người đi qua lại, tiện lợi nhờ một con đò.
Bè quan chín nhịp kéo dây rất gấp,
Thuyền chè ba ván, khách được mời uống luôn.
Trải bao phong ba, chẳng có gì sợ sệt,
Lòng đầm như lụa, cỏ tựa như nhung.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 14/03/2024 21:55
Vài dặm thành Nam bến Sét trông,
Bến đò muôn thuở vẻ xuân xanh.
Chỗ sâu nông trải ra nghìn khoảng,
Qua lại người đi, đò bến sông.
Bè quan chín nhịp dây mau kéo,
Thuyền chè ba ván uống trà nhanh.
Giang hồ bao quản người vô sự,
Như lụa lòng đầm, cỏ tựa nhung.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 16/03/2024 12:53
Cách thành vài dặm phía nam xa,
Làng Sét đò ngang chẳng khác xưa.
Nước chỗ nông sâu ngàn vạn khoảnh,
Người qua kẻ lại một thuyền đưa.
Bè quan chín nhịp dây căng gấp,
Ba ván thuyền chè khách được pha.
Sóng gió bao phen nào sợ sệt,
Mặt đầm như lụa, cỏ như tơ.