Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi Vanachi vào 26/01/2009 21:29
歲暮遠為客,
邊隅還用兵。
煙塵犯雪嶺,
鼓角動江城。
天地日流血,
朝廷誰請纓。
濟時敢愛死,
寂寞壯心驚。
Tuế mộ viễn vi khách,
Biên ngung hoàn dụng binh.
Yên trần phạm Tuyết lĩnh,
Cổ giốc động Giang thành.
Thiên địa nhật lưu huyết,
Triều đình thuỳ thỉnh anh.
Tế thì cảm ái tử,
Tịch mịch tráng tâm kinh.
Cuối năm rồi mình vẫn là khách nơi xa,
Thành nơi biên giới này vẫn còn lâm vào cảnh chiến tranh.
Khói bụi tràn tới vùng núi Tuyết lĩnh,
Tiếng trống trận lẫn tù và vang dậy nơi Giang thành.
Trời đất máu chảy hàng ngày,
Ở triều đình ai xin vua ban giải mũ để ra trói quân thù?
Lúc cần cấp này dám không sợ chết,
Cứ ngại cái lòng của thân trai bị hao mòn thôi.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 26/01/2009 21:29
Cuối năm mòn thân khách,
Ngoài biên giặc chửa ngừng.
Bụi mù xông núi tuyết,
Trống ốc dậy thành sông.
Trời đất ngày thâm máu,
Triều đình ai ấy trung?
Cứu đời dám chịu chết,
Sốt ruột phải ngồi không.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 30/03/2015 22:44
Cuối năm vẫn thân khách,
Thành biên giặc rối tung.
Tuyết lĩnh đầy khói bụi,
Giang thành chiêng trống rung.
Hàng ngày máu chảy khắp,
Triều đình ai xung phong.
Lúc cần đâu sợ chết,
Những ngại nhụt khí hùng.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 25/01/2017 17:03
Cuối năm rồi thân còn đất khách
Ngoài biên thuỳ lách cách binh đao
Núi băng khói bụi tràn vào
Tù- và trống trận xôn xao giang thành
Trời đất thoảng máu tanh chinh chiến
Nơi triều đình ai hiến mưu cao
Cứu nguy cảm tử anh hào
Không ai kêu gọi chàng nào không e.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 09/02/2020 16:10
Cuối năm mình vẫn khách du hành,
Biên giới thành này cảnh chiến tranh.
Khói bụi tràn vùng non Tuyết lĩnh,
Tù và trống trận dậy Giang thành.
Hàng ngày trời đất máu tràn chảy,
Giết giặc ai ra tỏ dạ thành?
Cần kíp cấp này không sợ chết,
Tấm lòng cứ ngại hao mòn nhanh.