Dưới đây là các bài dịch của Trần Mai Châu. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 3 trang (22 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thu ca (Paul Verlaine): Bản dịch của Trần Mai Châu

Vĩ cầm nức nở
Tiếng thu
Lòng ta một mối
Sầu tư
Khôn cầm

Giờ tàn nghĩ tủi
Chiếc thân
Nhớ ngày vui cũ
Âm thầm
Lệ rơi

Ra đi trận gió
Tơi bời
Cuốn theo đây đó
Rã rời
Lá khô


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Hồn tôi là cái hồ này... (Charles-Augustin Sainte-Beuve): Bản dịch của Trần Mai Châu

Hồn tôi đó, cái hồ chiều thu đẹp
Mặt trời tà gửi ánh lửa hắt hiu
Sóng nhẹ run chim không vờn cánh tuyết
Nước mênh mông bằn bặt tiếng bơi chèo

Tất cả ngủ yên. Mảnh pha lê trong vắt
Nguội dần đi trong băng giá trời đêm
Không tiếng vang, không vết nhăn, không than trách
Là tấm gương soi tỏ những ưu phiền

Bà đâu thấy ở cảnh hồ thanh vắng
Nước êm trôi mới đấy đã xa vời
Ở khoảng bao la không gì dao động
Hạnh phúc hồ được lặng tiếng im hơi

Được phản chiếu an hoà chốn bờ xanh thân thiết
Sáng trong hơn khi chẳng điểm tô nhiều
Chẳng mất gì nơi ảnh hình diễm tuyệt
Của con người hồ lặng đón bước chân yêu

Ảnh đại diện

Xuất hiện (Stéphane Mallarmé): Bản dịch của Trần Mai Châu

Trăng buồn thảm. Các thiên thần sướt mướt
Giữa trăm hoa, trong tĩnh lặng, mơ màng
Tay cầm vĩ kéo đàn vi-ôn thê thiết
Tiếng nghẹn ngào lướt trắng cánh nhung xanh

- Ngày vạn phúc của nụ hôn thứ nhất
Cơn mơ mộng muốn làm tôi khổ cực
Tim say sưa trong thoang thoảng hương buồn
Vẫn thường đọng lại trong tim

Dù chẳng đắng cay thương tiếc
Nên tôi đã lang thang, mắt dán xuống hè đường
Thì giữa phố hoàng hôn, với nắng vàng trên tóc
Em bất ngờ xuất hiện, miệng cười yêu

Tôi nhớ lại ngày xưa có nàng tiên nón sáng
Trên giấc mơ đứa nhỏ được nuông chiều
Luôn để lọt qua bàn tay lơ đãng
Từng bó thơm lừng sao tuyết phiêu diêu.

Ảnh đại diện

Mặt trời lặn (José María de Heredia): Bản dịch của Trần Mai Châu

Hoa cương, kim tước mỹ miều
Đỉnh cao rực rỡ nắng chiều rọi soi
Xa xa lớp sóng sáng ngời
Phân chia đất với biển trời bao la

Đêm buông xuống lũng, an hoà
Có ai trở lại túp nhà khói vương
Chuông chiều vang dậy màn sương
Hoà chung với tiếng Đại dương dạt dào

Nghe chừng từ đáy vực sâu
Thung, truông mấy gã chăn cừu ruổi rong
Miệng kêu, chân bước vội vàng

Bốn phương trời sắp rủ màn đêm đen
Bâng khuâng mặt nhật lặng chìm
Quạt son khép lại từng nan thếp vàng

Ảnh đại diện

Nhìn buổi sáng (Théodore de Banville): Bản dịch của Trần Mai Châu

Xong chưa em, đội lên đầu mũ cói
Trước giờ lao động, xa cảnh xôn xao
Ta đi nhìn buổi sáng dậy non cao
Và đi hái bó hoa đồng tươi mát
Ven bờ suối long lanh làn nước bạc
Súng đung đưa se sắt mấy bông vàng
Qua lâu rồi tiếng hát kẻ chăn chiên
Dư âm vẫn vọng vườn sâu, bãi trống
Rũ đôi cánh thơm lừng, cơn gió sớm
Tự ngàn xưa quen lang bạt sông hồ
Ném cho em khi em cười chúm chím
Hương cây đào rồi cây táo trổ hoa.

Ảnh đại diện

Lời khuyên (Théodore de Banville): Bản dịch của Trần Mai Châu

Hãy hoà nhập vào cánh rừng xanh biếc
Bước lần lần lên mỏm đá thanh cao
Thở cho đã, rũ trăm ngàn trói buộc
Xua tiếc thương ôm ấp tự năm nào

Kìa rực rỡ nắng tươi trời rạng sáng
Dẻo chân bon trên mặt lộ gập ghềnh
Cứ thẳng tiến tắm khí trời cô quạnh
Hỏi nai vàng sao hốt hoảng nỉ non

Hái hoa đẹp ở ngay bờ vực thẳm
Xem thường xuân hang tối lặng dăng mờ
Cùng chim lượn quanh lùm cây thanh vắng

Nghe chập chờn trong những buổi nhàn du
Nàng thơ hát bên suối nguồn trong sáng
Cánh rừng run theo nhịp điệu mơ hồ

Ảnh đại diện

Gửi mẹ (Théodore de Banville): Bản dịch của Trần Mai Châu

Bà Élisabeth-Zélie de Banville

Chị em tôi lang thang trong rừng thẳm
Nát bàn chân trên sỏi đá chập chùng
Hôn hai đứa, mẹ rày la: "Hư lắm
Khùng hay sao mà cứ mải chơi rong?"

Rồi như một cơn gió hè trộn lẫn
Hai dòng suối trong xanh trên cái đáy lặng lờ
Mẹ ôm chúng tôi vào lòng, âu yếm
Mỉm cười xoa những lọn tóc vàng tơ

Sung sướng, chúng tôi thu mình lặng lẽ
Ngồi nghe mẹ đôi ba lần thủ thỉ
"Hai con ơi, rồi khôn lớn, mẹ già!"

Bao tháng ngày như cánh én bay qua
Mẹ tôi vẫn luôn hồng hào, tươi trẻ
Mắt mẹ sáng ngời và nụ cười mẹ nở hoa.

Ảnh đại diện

Trong núi (Théophile Gautier): Bản dịch của Trần Mai Châu

Sao tôi yêu núi kiêu hùng, cao cả
Giữa trời mây trải tuyết bạc lặng lờ
Cây xanh sợ đặt bàn chân lạnh giá
Lưỡi cày cùn đụng đá nhọn hoang sơ

Không nho tươi, không lúa mì, lúa mạch
Không con người với nỗi nhục cần lao
Vui tự do, đại bàng bay thoả thích
Đá âm vang tiếng hát lục lâm nào

Núi vô ích, chẳng đem về lợi nhuận
Chỉ đơn sơ ôm vẻ đẹp muôn đời
Nhưng tôi thích hơn đồng xanh màu mỡ
Quá xa trời, Thượng Đế cũng xa xôi

Ảnh đại diện

Gửi người đi qua (Charles Baudelaire): Bản dịch của Trần Mai Châu

Phố la hét chung quanh tôi huyên náo,
Mảnh khảnh, đau buồn, y phục đại tang,
Cô nàng đi qua, bàn tay cao ngạo
Nâng nhẹ đung đưa gẩu áo ngỡ ngàng.

Lanh lợi thanh tao, đôi chân hư ảo,
Để cho tôi người co lại lại thần,
Uống trong mắt, - bầu trời âm ỷ bão,
Êm dịu tiêu hồn và lạc thú sát nhân.

Một tia chớp... rồi tối mù! Ôi sắc đẹp
Chỉ thoáng nhìn, tôi sống lại vu vơ.
Gặp lại ư? Có khi nào gặp lại.

Rất xa xôi, quá trễ, chẳng bao giờ!
Em một hướng, tôi một đường, cách biệt,
Tôi có thể yêu em, em dư biết vậy mà!

Ảnh đại diện

Kẻ thù (Charles Baudelaire): Bản dịch của Trần Mai Châu

Tuổi trẻ ta cơn giông tăm tối
Chỉ đôi lần le lói ánh dương
Mưa vùi gió dập thảm thương,
Đỏ au mấy trái cười suông cuối vườn.

Thu ngã vàng véo von thi tứ
Xẻng cầm tay ta cứ san đi!
Đất đai ngập úng nặng nề,
Từng nơi sụp lở khác chi mộ phần.

Chỉ khổ nỗi dày công chăm chút
Những bông hoa trên đất bạc màu
Cho dù sống được còn lâu
Tìm ra sinh lực dựng lầu sắc hương!

Ôi đau thương, đau thương quá đỗi!
Thời gian đang ngốn vội cuộc đời.
Tim này hút mãi máu tươi
Kẻ thù giũa vuốt, mấy hồi nhe nanh!

Trang trong tổng số 3 trang (22 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối