Trang trong tổng số 3 trang (22 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 10/12/2007 16:14
Cái chết vỗ về và giúp ta sống được
Đó là đích cuộc đời, là hy vọng chứa chan
Như rượu ngọt làm hồn ta say khướt,
Để vững tâm đi đến lúc chiều tàn.
Qua sương tuyết, qua giá băng, bão tố,
Là ánh sáng rung rinh ở tận cuối chân trời,
Là quán trọ từng ghi trong sách cũ,
Nơi con người được ăn, ngủ, nghỉ ngơi.
Là thiên thần với đôi tay ảo diệu
Chắp cánh hồng cho mộng ngạt ngào hương,
Dẹp cảnh cơ hàn, xoá đi tăm tối;
Là hào quang các thánh, là lúa, gạo, bạc vàng,
Của kẻ nghèo, là quê hương cổ đại,
Trời lạ kì là cửa mở thênh thang!
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 17/03/2007 15:53
Cha đã biết ngày mai con đợi
Nên khởi khành lúc mới rạng đông
Quá dài ngày tháng chờ trông
Xăm xăm vượt núi, băng rừng đến con.
Đầu óc cha dập dồn mọi nỗi,
Mắt biếng nhìn, tai mỏi không nghe.
Tay khoanh, đầu cúi, ủ ê,
Một mình, ngày nắng khác gì đêm mưa.
Cha không thấy trời vừa chạng vạng,
Mấy cánh buồm ghé cảng Haflơ
Viếng con, cha đặt trên mồ
Một chùm thạch thảo đến giờ nở hoa.
Trang trong tổng số 3 trang (22 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3]