Một vẻ đẹp rất đời
* KIM YẾN
SGTT - Ở Sài Gòn, có một quán càphê mang tên Đời Rất Đẹp. Nếu một lúc nào đó bạn cô đơn, tuyệt vọng, hay vừa trải qua một mất mát, hãy đến đây để học lại cách mỉm cười trong đớn đau…Đó là cảm giác của rất nhiều người, khi được soi rọi vào thế giới bên trong của những người khuyết tật. Khó ai không cảm thấy nghẹn ngào khi nghe Phương Dung cất tiếng hát buồn vời vợi: “Lòng em đó rét mướt như muôn tiếng tơ. Tình yêu hỡi mãi mãi mong gì đón chờ…” Cơn mưa hạ của Trầm Tử Thiêng từng được nhiều ca sĩ nổi tiếng trình diễn, nhưng Phương Dung mang lại một không gian hoàn toàn khác cho từng lời hát. Chỉ đến khi Phương Dung đứng lên chào khán giả, tôi mới nhận ra đôi chân tật nguyền của em…
Nhưng nếu chọn người có nụ cười đẹp nhất ở đây, tôi sẽ chọn nụ cười của Võ Thị Hoàng Yến. “Sao không là mặt trời, ươm hạt nắng vô tư…” tôi thấy mắt Yến ngấn lệ khi thả hồn vào Khát vọng. Ở đây còn có Thuỷ Tiên, cô ca sĩ nổi tiếng với biệt danh “tiếng hát trong chum”, vì đã khổ luyện để hát cho tròn vành rõ chữ bằng cách… hát trong chum. Có Thế Vinh, chàng trai vừa đàn vừa hát Đời đá vàng. MC Thanh Bạch, người thường xuyên dẫn bạn bè đến ủng hộ Đời Rất Đẹp đã phải thốt lên rằng với anh, chưa ai hát Đời đá vàng qua được Thế Vinh. Ở đây, mỗi thành viên là một nghệ sĩ. Đôi chân và đôi tay bị tật không hề làm mất đi vẻ duyên dáng của MC Ngọc Thanh. Giọng nói sang trọng, truyền cảm, hóm hỉnh và tự tin, chị đã tạo cho đêm diễn một không khí thật nồng ấm, lắng đọng.
Chọn âm nhạc là sợi dây kết nối trái tim, Đời Rất Đẹp thực sự là nơi chốn để những người khuyết tật giao lưu với cuộc đời. Nhưng âm nhạc chỉ là một phần vẻ đẹp nơi đây. Hàng ngày còn có những lớp thiện nguyện dạy các em chậm phát triển học ngoại ngữ, thêu, đan lát, vẽ… Nhân viên phục vụ quán cũng là những em khiếm thính, nên bạn đừng ngạc nhiên khi các em chỉ ra hiệu, khi muốn nói với bạn một điều gì. Các em được dạy cách pha chế, phục vụ bàn, nấu phở, và đào tạo nghề khác nhau, để có cơ hội kiếm việc làm ổn định. Ngoài việc học nghề, các em còn được tham gia những sinh hoạt khác nhằm phát triển những kỹ năng xã hội cần thiết, nhất là văn hoá, để hoà nhập cuộc đời một cách chủ động hơn, chứ không dừng ở việc kiếm sống đơn thuần. Hội quán còn trưng bày và giới thiệu sản phẩm của các em. Với mong muốn tạo một sân chơi tích cực, Đời Rất Đẹp đang tìm kiếm các chuyên gia công tác xã hội, tâm lý, giáo dục, phát triển cộng đồng… tổ chức những lớp học về giá trị sống, kỹ năng sống cho các em khuyết tật.
Linh hồn của hội quán Đời Rất Đẹp (91/6N Hoà Hưng, P.12, Q.10) là chị Võ Thị Hoàng Yến, bằng thạc sĩ phát triển con người đại học Kansas, Hoa Kỳ, người luôn đau đáu với việc thiết lập mạng lưới các tổ chức cho người khuyết tật ở Việt Nam, kết nối với các tổ chức quốc tế, nhằm tạo cơ hội nâng cao năng lực cho người khuyết tật. Đời Rất Đẹp (lấy từ DRD, tên viết tắt tiếng Anh của chương trình Khuyết tật và phát triển – Disability Resource and Development) do chị sáng lập cùng những người bạn là một minh chứng cho thấy người khuyết tật không chỉ nhận mà còn biết cho đi.
Tất cả đều là những nghệ sĩ đúng nghĩa.
Mở mắt thì chạy theo cảnh
Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
(Ngọc Tuyền Hạo)