Trang trong tổng số 27 trang (269 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [12] [13] [14] [15] [16] [17] [18] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Cao Trung Nhan

Phượng Hoàng Lửa đã viết:
.
Ý mới

Đàm Nam Dương làm quan ở Kỳ Thiệt. Miền này bốn bề là núi. Dân nghèo nhưng hay nói. Nam Dương muốn gây mối lợi, ông bèn họp các trưởng lão lại bàn bạc.

Một trưởng lão lấy gậy chọc xuống đất nói : "Lợi không gì lớn bằng đánh cá, làm muối. Đào ao nuôi cá, làm vườn phơi muối. Sau ba năm, dân không còn quẫn bách về cơm ăn nữa.

Một trưởng lão khác lấy gậy chỉ lên trời nói: "Lợi không gì lớn bằng buôn bán. Đào sông khơi ngòi, làm ăn hưng vượng". Ba năm sau dân có thể mặc áo gấm ăn thịt.

Những người còn lại hoặc bàn về đánh cá làm muối hoặc bàn về đóng thuyền chở hàng, không biết mệt mỏi. Nam Dương chán ngán, phất tay đứng dậy nói: "Lời các ông bàn đều chí phải, chỉ hiềm nghề đánh cá làm muối, đóng thuyền không thể thi hành được ở miền núi, thôi về đi".

Ngày hôm sau, lại họp bàn, cũng lại đề xướng đánh cá, làm muối, đóng thuyền bè. Nam dương mệt nhọc, chán nản nói: "Bọn các ông không có ý mới, sao cứ lải nhải toàn lời cũ rích?" Các trưởng lão mặt biến sắc nói: "Sao ông lại nói như vậy. Lời của chúng tôi hôm nay khác với hôm qua, đem ý cũ đổi cho nhau thành ý mới rồi đó!"
Hai trưởng lão phất cờ
Mọi người hô hưởng ứng
Trong môi trường khô cứng
Bàn mãi đâu ý hay!
Đời là một chuỗi những ngạc nhiên
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

khongkhong

Cao Trung Nhan đã viết:
VânNhi đã viết:
Chuyện kể rằng: Khi thượng đế sinh ra con người,Ngài ví cuộc đời của họ như một trái táo.Một nửa Ngài ném vào cuộc đời.Và suốt đời ta phải đi tìm nửa trái táo của đời mình.Có người đã tìm được nhưng lại để vuột mất,có người may mắn đã tìm được cho mình,có người tìm được nhưng lại quá muộn màng,có người suốt cuộc đời chẳng bao giờ tìm được...
Bạn thì sao?
Câu chuyện này chắc nhiều người biết.Còn VN biết tới nó bởi một người đã kể cho VN nghe...và....sau mấy chục năm rồi,giờ đây ngồi ngẫm lại.Thực sự mình cũng không biết mình rơi vào trường hợp nào...
Vạn vật hấp dẫn
Có hấp dẫn riêng
Tĩnh tại an nhiên
Trái táo tròn liền.

Vẫn chỉ là một nửa
Trái táo đã úa vàng
Mọi sự đã muộn màng
Làm sao tròn liền được...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Mời Vân Nhi đọc trang "Siêu tình yêu" sẽ rõ mình rơi vào trường hợp nào.
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cao Trung Nhan

VânNhi đã viết:
Cao Trung Nhan đã viết:
VânNhi đã viết:
Chuyện kể rằng: Khi thượng đế sinh ra con người,Ngài ví cuộc đời của họ như một trái táo.Một nửa Ngài ném vào cuộc đời.Và suốt đời ta phải đi tìm nửa trái táo của đời mình.Có người đã tìm được nhưng lại để vuột mất,có người may mắn đã tìm được cho mình,có người tìm được nhưng lại quá muộn màng,có người suốt cuộc đời chẳng bao giờ tìm được...
Bạn thì sao?
Câu chuyện này chắc nhiều người biết.Còn VN biết tới nó bởi một người đã kể cho VN nghe...và....sau mấy chục năm rồi,giờ đây ngồi ngẫm lại.Thực sự mình cũng không biết mình rơi vào trường hợp nào...
Vạn vật hấp dẫn
Có hấp dẫn riêng
Tĩnh tại an nhiên
Trái táo tròn liền.

Vẫn chỉ là một nửa
Trái táo đã úa vàng
Mọi sự đã muộn màng
Làm sao tròn liền được...
 Lòng mình tĩnh tại, an nhiên
Lực hấp dẫn kéo táo liền, thử xem?
Đời là một chuỗi những ngạc nhiên
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

fiona xanh

Cao Trung Nhan đã viết:
Lòng mình tĩnh tại, an nhiên
Lực hấp dẫn kéo táo liền, thử xem?
Thử xem mà để làm chi
Đa đoan đã lắm,sầu bi đã nhiều...
Ta vẫn tin đời
Giữ mãi màu xanh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

VânNhi đã viết:
Chuyện kể rằng: Khi thượng đế sinh ra con người,Ngài ví cuộc đời của họ như một trái táo.Một nửa Ngài ném vào cuộc đời.Và suốt đời ta phải đi tìm nửa trái táo của đời mình.Có người đã tìm được nhưng lại để vuột mất,có người may mắn đã tìm được cho mình,có người tìm được nhưng đã quá muộn màng, nhưng lại có người suốt cuộc đời chẳng bao giờ tìm được...
Bạn thì sao?
Câu chuyện này chắc nhiều người biết.Còn VN biết tới nó bởi một người đã kể cho VN nghe...và....sau mấy chục năm rồi,giờ đây ngồi ngẫm lại.Thực sự mình cũng không biết mình rơi vào trường hợp nào...
Thượng Đế vĩ đại... hư vô
Táo đầy ngoài chợ, vừa to, vừa tròn!

:D
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phượng Hoàng _Lửa

fiona xanh đã viết:
Cao Trung Nhan đã viết:
Lòng mình tĩnh tại, an nhiên
Lực hấp dẫn kéo táo liền, thử xem?
Thử xem mà để làm chi
Đa đoan đã lắm,sầu bi đã nhiều...
Em đây vốn chẳng tính liều
Lỡ thử không dính lại càng liêu xiêu
"Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại"
______________________________________
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phượng Hoàng _Lửa

.
Trèo cao

Cung Sinh ở gần Nam Nhạc. Hồi nhỏ, thấy một đạo nhân cầm phất trần đánh vào đầu nói: "Trèo núi nên tìm đến ngọn cao nhất, không phải ngọn cao chớ trèo". Sinh liền cho là ý trời, hàng ngày leo trèo ở vùng núi Nam Nhạc. Mỗi lần trèo lên một ngọn, cứ đến lưng chừng núi thấy một ngọn khác cao hơn ngọn này thì tụt xuống...trèo lên ngọn khác; được một nửa, lại thấy núi bên kia cao hơn núi này. Cứ như vậy ba năm, vùng Nam Nhạc có bảy mươi hai ngọn núi mà Sinh leo bám cùng khắp, chân tay chai sạn, thân thể mệt nhọc, tinh thần rã rượi nhưng không một ngọn núi nào Sinh trèo đến đỉnh. Người thời bấy thời làm bài vè rằng:
"Trời cao đất cao'
Anh cao tôi cao,
Đòi phải tối cao
Không hề có cao".
"Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại"
______________________________________
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phượng Hoàng _Lửa

.
Bất trí

Vu Trung Thừa mắc bệnh mất trí, nói nhiều điều bậy bạ, lão bộc Vu Trí thương xót, tuy trái với lòng mà vẫn theo. Một hôm Vu bảo cột hành lang đã xiêu, lệnh cho Trí dỡ cột đi, Trí nói bỏ cột thì  hành lang sẽ đổ. Vu giận, cứ sai làm, Trí không chịu theo. Vu bèn vin tội kháng lệnh chủ, kiện lên quan huyện.

Quan huyện lại là bạn đồng niên với Vu.
Trí ở công đường sang sảng biện bạch. mà quan không nghe, phạt Trí  bốn mươi roi. Trí kêu oan không phục, nói: "Nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, nếu có điều nào thiếu sót thì tôi xin chịu tội. Sao quan cứ bênh bạn như thế?"

Quan huyện thong thả nói:"Nói về nhân, nghĩa, lễ, trí, tín, ngươi mà có trí ư?". Trả lời: "Không theo lệnh sai trái, sao bảo là bất trí". Quan nói: "Biết là người mất trí mà còn quyến luyến, ở lại không đi, đó là một điều bất trí. Bàn lý với người không thể đem lý mà nói, đó là hai điều bất trí. Trước mặt quan nha so đúng sai, luận phải trái với người mất trí, là ba điều bất trí. Có ba điều bất trí người còn nói gì nữa?". Trí im lặng, cam chịu đánh đòn.
"Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại"
______________________________________
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Cao Trung Nhan

Bị đánh bốn mươi roi
Học được điều tâm đắc
Như thế là lãi rồi
Quan trên thật sâu sắc!
Đời là một chuỗi những ngạc nhiên
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 27 trang (269 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [12] [13] [14] [15] [16] [17] [18] ... ›Trang sau »Trang cuối