Trang trong tổng số 27 trang (269 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [10] [11] [12] [13] [14] [15] [16] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 03/11/2010 20:12
Có 7 người thích
Phượng Hoàng Lửa đã viết:Tranh cần chú thích
.
Xem tranh
Có người mô phỏng tranh sơn thuỷ của danh hoạ Mễ Phế và đã thể hiện được phần nào cái thần của nó. Được người ta khen ngợi, nhưng người này chưa vừa lòng, cho là khen chưa tới cốt lõi của nó. Người này bèn tự chú thích lên tranh rằng: "Chỗ này chưa gần giống về hình"; "Chỗ này tạm tả cái khí phiêu hốt"; "Chỗ này đắc ý mà quên hình tượng"; "Chỗ này tô điểm cho thú vị", bôi lem nhem đầy giấy, mang cho người xem. Người xem đều bưng miệng mà cười, nói: "Xem tranh chỉ dựa cảm hứng mà tự hiểu, ai mất công xem những lời con cà con kê...!"
Ngày gửi: 03/11/2010 20:41
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Phượng Hoàng _Lửa vào 03/11/2010 20:43
Có 9 người thích
Ngày gửi: 04/11/2010 03:34
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Phượng Hoàng _Lửa vào 04/11/2010 03:38
Có 8 người thích
Ngày gửi: 04/11/2010 03:42
Có 9 người thích
Ngày gửi: 04/11/2010 06:18
Có 6 người thích
Phượng Hoàng Lửa đã viết:Thợ vẽ nhiệt tình quá ha
.
Xem tranh
Có người mô phỏng tranh sơn thuỷ của danh hoạ Mễ Phế và đã thể hiện được phần nào cái thần của nó. Được người ta khen ngợi, nhưng người này chưa vừa lòng, cho là khen chưa tới cốt lõi của nó. Người này bèn tự chú thích lên tranh rằng: "Chỗ này chưa gần giống về hình"; "Chỗ này tạm tả cái khí phiêu hốt"; "Chỗ này đắc ý mà quên hình tượng"; "Chỗ này tô điểm cho thú vị", bôi lem nhem đầy giấy, mang cho người xem. Người xem đều bưng miệng mà cười, nói: "Xem tranh chỉ dựa cảm hứng mà tự hiểu, ai mất công xem những lời con cà con kê...!"
,
Ngày gửi: 04/11/2010 06:20
Có 7 người thích
Phượng Hoàng Lửa đã viết:Trẻ con phải biết nhịn ông
.
Trẻ cuồng
Ông Mỗ chột mắt, đi chơi núi, than rằng: "Núi bên trái rực rỡ làm sao! Núi bên phải trống trải thế nào!". Lúc đi thuyền lại than : "Bên kia sông, hoa nắng lấp lánh làm sao; bên này sông, ảm đạm thế nào!". Có đứa trẻ nói cho ông biết: "Bên phải núi, bên này sông, đều rực rỡ lấp lánh". Ông Mỗ giận nói: "Hừ! Mày bảo ông mù, không biết ngắm cảnh núi sông sao?" Đứa trẻ cụt hứng vội lảng ra chỗ khác.
Ngày gửi: 04/11/2010 06:23
Có 7 người thích
Phượng Hoàng Lửa đã viết:Mật ngọt chết ruồi
.
Lời nịnh
Trịnh công khi chưa gặp thời, thường trợn mắt nắm tay tức bực nói: "Nếu có cơ hội làm quan tôi sẽ đuổi hết những kẻ a dua xiểm nịnh". Không bao lâu, ông đỗ đầu khoa thi, được cử ra làm quan huyện Hà Dương. Mới vào công đường, thấy tấm biển treo cao: "Kỳ thụ cam đường" (cây ngọc kỳ, bóng cam đường, chỉ quan tài giỏi cần mẫn), lại có đôi câu đối viết: "Mưu lược vô song sĩ, Văn chương đệ nhất gia" đều mới tinh. Trịnh Công giận, trách viên thư lại rằng: "Ta đâu được như thế". Viên thư lại nói: "Trăm họ nghe ngài sắp đến, bàn bạc với nhau làm câu đó, để cho đức lành truyền xa đó mà". Trịnh Công nguôi giận, bảo: "Đằng sau đức lành, sợ rằng cái danh không đúng với thực".
Trịnh Công hỏi tình hình địa phương và được nghe kể về một câu chuyện chiếm đoạt tài sản. Ngày hôm sau, quả có người đàn bà goá đến kiện bị buộc đi lấy chồng để chiếm đoạt tài sản. Trịnh Công đã nghe chuyện ấy minh xét cho. Nha lại đều ca tụng ông làm quan vô tư. Công tươi nét mặt, vui vẻ chưa biết đó là nịnh.
Đến khi lui hầu, các thư lại ca tụng ông: "Làm việc không kể sớm khuya, ơn đức thấm đến lê dân". Lúc đó, Công thấy toàn thân nhẹ nhõm, ngây người ra như được lên mây.
Vợ ông đến, thấy thế kinh hãi, vội hạ lệnh lấy nước lạnh dội lên đầu. Công bỗng tỉnh ra nói: "Nay mới biết lời nịnh có thể khiến người ta sướng đến mất hồn"
Ngày gửi: 04/11/2010 21:01
Có 6 người thích
Phượng Hoàng Lửa đã viết:Phượng Hoàng thân mến ới !Thái Thanh Tâm đã viết:Cao Trung Nhan đã viết:Cứ theo bài của Trung Nhan
Thiên đàng và địa ngục
Có một người đến gặp thượng đế.
Anh ta hỏi thượng đế:
- Thượng đế, xin ngày chỉ cho con biết đâu la thiên đàng và đâu là địa ngục.
Thượng đế khẽ mỉm cười và nói:
- Hãy đi theo ta.
Đoạn, thượng đế dẫn anh chàng nọ đến một gian phòng rộng lớn. Trong gian phòng có rất nhiều người trông rất tiều tụy vì đói. Ở chính giữa phòng có một nồi súp rất lớn đang bốc khói nghi ngút và tỏa mùi thơm ngào ngạt... Trong tay mổi người đói khổ đó ai cũng có một chiếc thìa để múc súp. Có điều chiếc thìa lại dài quá khổ, dài đến nổi những người này không cách gì đưa súp vào miệng được. Gian phòng tràn ngập tiếng than thở và khóc lóc. Thượng đế nói với người đàn ông:
- Đây chính là địa ngục.
Thượng đế dẫn anh chàng nọ tới một gian phòng khác. Gian phòng này cũng giống hệt như gian phòng trước đó. Cũng vẫn có vô số người nghèo đói, cũng vẫn nồi súp bốc khói nghi ngút và cũng vẫn những chiếc thìa dài quá cỡ. Chỉ có một khác đó là trong gian phòng này tràn ngập tiếng cười đùa, tiếng xuýt xoa khen ngon... Thượng đế mỉm cười:
- Thiên đàng là đây!
Người đàn ông rất lấy làm ngạc nhiên. Anh ta nhìn kỹ trong gian phòng và phát hiện ra rằng những người ở đây rất vui mừng bởi vì họ không tự đút súp cho mình mà họ đút cho nhau....
Ối anh đã đến thiên đàng rồi đây
Hát hò được hát bằng tay
Ăn thì các cháu bón ngay bằng mồm
Thiên đàng ở dưới này hơn...
Cứ theo thơ của anh Tâm
Thì anh đã trải thiên đàng từ lâu
Em xin được nói một câu
Thế gian ai dễ được giàu như anh ( giàu vốn sống ấy ạ!)
Ngày gửi: 04/11/2010 21:06
Có 5 người thích
Ngày gửi: 04/11/2010 21:18
Có 8 người thích
Trang trong tổng số 27 trang (269 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [10] [11] [12] [13] [14] [15] [16] ... ›Trang sau »Trang cuối