Trang trong tổng số 98 trang (973 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [90] [91] [92] [93] [94] [95] [96] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

hongvan28

THƠ DỊCH: TRỊNH PHÚC NGUYÊN

       LINH GIANG DẠ ĐỘ
           Nguyễn Tư Giản(1823-1890)

Tân nguyên triều do thiểu

Vi phong thuỷ tự bình

Ngư dăng bất tri xứ

Yên tế trạo ca thanh


Nghĩa:

Trăng mới nước triều còn nhỏ

Gió nhẹ mặt nước phẳng lặng

Đèn nhà chèo không biết ỏ nơI nao

Trong vùng sương khói có tiếng hát chèo đò


      A TRAVERS LE FLEUVE GIANH , LA NUIT

La lune précoce apparait,la marée est encore basse,

Souffle un doux vent,la surface d’eau est plane et calme.

On ne sait ou sont les lanternes des barques des pêcheurs;

S’entendent dans la zone de brume et fumée des airs des rameurs.

          Traduction de TRỊNH PHÚC NGUYÊN
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28

 
THƠ DỊCH: NGUYỄN CHÂN

  LỠ BƯỚC SANG NGANG

                                             NGUYỄN BÍNH
I-

"Em ơi em ở lại nhà

Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương

Mẹ già một nắng hai sương

Chị đi một bước trăm đường xót xa .

Cậy em, em ở lại nhà

Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương

Hôm nay xác pháo đầy đường

Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng

Chuyến này chị bước sang ngang

Là tan vỡ giấc mộng vàng từ nay .

Rượu hồng em uống cho say,

Vui cùng chị một vài giây cuối cùng.

Rồi đây sóng gió ngang sông,

Đầy thuyền hận, chị lo không tới bờ

Miếu thiêng vụng kén người thờ,

Nhà hương khói lạnh, chị nhờ cậy em.

Đêm nay là trắng ba đêm,

Chị thương chị, kiếp con chim lìa đàn.


Một vai gánh vác giang san...

Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ thương.

Mắt quầng, tóc rối tơ vương

Em còn cho chị lược gương làm gì !

Một lần này bước ra đi

Là không hẹn một lần về nữa đâu,

Cách mấy mươi con sông sâu,

Và trăm nghìn vạn nhịp cầu chênh vênh

Cũng là thôi... cũng là đành...

Sang ngang lỡ bước riêng mình chị sao ?

Tuổi son nhạt thắm phai đào,

Đầy thuyền hận có biết bao nhiêu người !

Em đừng khóc nữa, em ơi !

Dẫu sao thì sự đã rồi nghe em !

Một đi bảy nổi ba chìm,

Trăm cay nghìn đắng, con tim héo dần

Dù em thương chị mười phần,

Cũng không ngăn nỗi một lần chị đi .

Chị tôi nước mắt đầm đìa,

Chào hai họ để đi về nhà ai...

Mẹ trông theo, mẹ thở dài,

Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran.

Tôi ra đứng ở đầu làng

Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa.

II

Giời mưa ướt áo làm gì ?

Năm mười bẩy tuổi chị đi lấy chồng.

Người ta: pháo đỏ rượu hồng

Mà trên hồn chị: một vòng hoa tang .

Lần đầu chị bước sang ngang,

Tuổi son sông nước đò giang chưa tường.

Ở nhà em nhớ mẹ thương

Ba gian trống, một mảnh vườn xác xơ .

Mẹ ngồi bên cửi se tơ

Thời thường nhắc: "Chị mầy giờ ra sao ?"

" Chị bây giờ"... nói thế nào?

Bướm tiên khi đã lạc vào vườn hoang.

Chị từ lỡ bước sang ngang

Trời dông bão, giữa tràng giang, lật thuyền.

Xuôi dòng nước chảy liên miên,

Đưa thân thế chị tới miền đau thương,


Mười năm gối hận bên giường,

Mười năm nước mắt bữa thường thay canh.

Mười năm đưa đám một mình,

Đào sâu chôn chặt mối tình đầu tiên .

Mười năm lòng lạnh như tiền,

Tim đi hết máu, cái duyên không về.


"Nhưng em ơi một đêm hè,

Hoa xoan nở, xác con ve hoàn hồn.

Dừng chân bên bến sông buồn,

Nhà nghệ sĩ tưởng đò còn chuyến sang .

Đoái thương, duyên chị lỡ làng.

Đoái thương phận chị dở dang những ngàỵ



Rồi...rồi...chị nói sao đây !

Em ơi, nói nhỏ câu này với em...

...Thế rồi máu trở về tim

Duyên làm lành chị duyên tìm về môi.

Chị nay lòng ấm lại rồi,

Mối tình chết, đã có người hồi sinh.

Chị từ dan díu với tình,

Đời tươi như buổi bình minh nạm vàng"



“Tim ai khắc một chữ “nàng”

Mà tim chi một chữ “chàng” khắc theo

Nhưng yêu chỉ để mà yêu

Chị còn dám ước một điều gì hơn

Một lầm, hai lỡ keo sơn

Mong gì gắn lại phím đàn ngàng cung



Rồi đêm kia, lệ ròng ròng

Tiễn đưa người ấy sang sông, chị về

Tháng này qua cửa buồng the

Chị ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa!

III

Úp mặt vào hai bàn tay

Chị tôi khóc suốt một ngày, một đêm

Đã đành máu chảy về tim

Nhưng không ướt nổi cánh chim giang hồ

Người đi xây dựng cơ đồ

Chị về giồng cỏ nấm mồ thanh xuân

Người đi khoác áo phong trần

Chị về may áo liệm dần nhớ thương

Hồn trinh ôm chặt chân giường

Đã cùng chị klhóc đoan đường thơ ngây

Năm xưa, đêm ấy, giường nầy

Nghiến răng...nhắm mắt...chau màu...cực chưa!

Thế là tàn một giấc mơ,

Thế là cả một bài thơ não nùng!

Tuổi son, má đỏ, môi hồng,

Bước chân về đến nhà chồng là thôi!

Đêm qua mưa gió đầy giời,

Trong hồn chi có một người đi qua...



Em về thương lấy mẹ già

Đừng mong ngóng chị nữa mà uổng công

Chị giờ sống cũng như không,

Coi như chị đã ngang sông, đắm đò”.

* * *


NGUYỄN CHÂN dịch

TRAVERSÉE DU FLEUVE-UN FAUX PAS

                                           NGUYỄN BÍNH

Oh, Petite Sœur! Notre maison ne quittera pas!

Taille les mûriers, surveille toujours notre mère

Qui travaillait rudement presque toute sa vie entière

Je m’en irai, le cœur serré en faisant chaque pas


Petite Sœur! Reste à notre maison, je compte sur toi

Taille les mûriers et t’occupe de notre mère

Aujourd’hui, les débris de pétards couvrent les allées

Demain leurs fumées seront répandues sur toute la localité


Cette fois-ci, la première, je devrai franchir le fleuve

Désormais, mon rêve d’or sera désullionné

De l’alcool ardent jusqu’à enivrement, ainsi bois

Pour distraire ces dernières secondes avec moi!


Ma sœur, alors noyée de larmes, salue nos parentés

Pour suivre à l’autre domicile inaccoutumé

Notre mère l’a suivie des yeux en poussant des soupirs.

La chaîne de pétards rouges brusquement s’est explosée

Très émue, je cours au village, jusqu’à l’extrémité

La reconduisant des yeux jusqu’aux derrières des mûriers.

II

Il pleut en mouillant les vêtements pour quoi faire?

À dix sept ans ma sœur s’en alla se marier

Aux autres fiancées du vin et pétards on leur a réservés

Mais pour toi, ce n’est rien qu’une couronne funéraire



C’est la première fois que tu traverses le fleuve

Jeune encore, tu n’as pas d’expériences de vie sur l’eau

Chez nous, maman et moi, nous toujours pensons à toi

Le jardin-dénudé, silenccieux sera notre toit


Assise à côté du métier, filait la soie maman

Et répétait souvent “Comment va ta sœur maintenant?”

Que pourai-je lui répondre “Comment....

Au nom du papillon-fée égaré au jardin déserté?”

Depuis que tu avais fait un faux pas en traversant le fleuve

Dans l’orage, sur le fleuve, la barque pourrait chavirer?



L’eau coule sans interruption sur le courant

Ta vie à la zone douloureuse emportant



Dix ans continus sur la literie d’aversion

Dix ans tes larmes prennent place du bouillon

Et toi, toute seule, suis ton propre cortège funèbre


Tu as foncé et enfoui ton amour primordial

Durant dix ans ton âme s’est toute gelée

Tout le sang coule mais n’apparait pas l’amour prédestiné



Mais, ma sœur! Brusquement une nuit estivale

S’ouvrent les fleurs du lilas du Japon

Reprit ses esprits la dépouille de la cigale


S’arrête sur le quai morose du fleuve,

L’artiste croit qu’il reste encore des passages



Je pense avec compassion à mon amour rompu

Qui se prolonge déjà longtemps depuis

Et pourtant que pourrai-je te parler franchement?



Ma sœur! Je prends part pour te communiquer

Le sang maintenant au cœur m’est déjà retourné

Grâce à la chance qui m’offre une reconciliation

Maintenant mon âme s’est réchauffée

Déjà l’amour perdu est renaissant

Depuis que je suis liée de nouveau l’amour intimement

La vie devint telle convertie en aurore dorée



Mon nom s’écrit dans quel cœur le mot “chérie”

Dans le mien son cœur est de telle sorte aussi

Mais l’amour c’est pour l’amour seulement

Et je n’espère rien comme complément

Première, puis deuxième fois j’ai souffert de l’infidèlité

Que pourrai-je le relier les actions insensées


Puis, une nuit trempée de larmes

Reonduisant cet homme passer le fleuve, je m’en retournaii

Jours et mois passent devant ma chambre isolée

Je commence à ramasser les derniers pétales du poirier

* * *

/II

Couvrant toute la face de ses deux mains

Elle pleurait durant tout un jour et une nuit

Certes, le sang retoutne déjà au cœur

Mais mouiller les ailes aventurières de l’oiseau il ne peut

Il s’en va pour chercher sa carrière

Je retourne prendre soins aux herbes sur la tombe juvénile

Lui, s’en va avec une vie pleine de vicissititudes

Et moi, je rentre préparer le linceul pour l’âme candide

Puis serre fortement les pieds du lit

Qui pleurent avec moi une période innocente

Dans le passé, à la même nuit, sur ce même lit

Grinçais les dents, fermais les yeux, fronçais les sourcils...Quelle douleur!

Enfin, échoua complètement un rêve

Et c’est terminée une poésie qui fendait le cœur

À l’âge adolescente, avec les joues et lèvres roses

Posée les pieds au logis du mari, c’est tout!

La nuit passée, tout le ciel esr été couvert d’orage

Dans mon âme passa un homme.



Rentre et t’occupe de notre maman

N’espère plus que je m’en retournerai

Malgré que je subsiste, mais comme perdue maintenant

Suppose que je me noyerai dans la barque en passant le fleuve .


***


НЕУДАЧНЫЙ ПЕРЕХОД ЧЕРЕЗ РЕКУ

НГУЕН БИНЬ

Oх! Младщая Сестра! Останься всегда дома!

Подрезай тутовые дерева, заботись за матери

Она тяжело трудилась всю свою жизнь почти

Уйду, сердце мне на каждый шаг разрывается



Рассчитаюсь на тебя! Oстанься дома!

Подрезай тутовые дерева, заботись за матери

Сегодня покрыли все проходы петардные остатки

Их дымы будут распрострены на всё село завтра



На этот раз перейду реку

Значит c тех пор разрущу зодотую свою надежду

Крепкой водки, пей до опьяния

Чтоб со мной несколько последних секунд веселиться



Впоследсвии, когда ветер и волы заполняют реку

На лодке, затая все обиды, причалить не смогу

О святой храме, неловко выбирают заботящую

О культе предков, только на тебя рассчитаю



Эта ночь, уже мне третей бессонной

Жалея сама, как птица отбивщая от стадей

На одном плаче беру тяжёлую жизненную трудность

А на другом-о нашей семе чувствительность

У меня, круги вокруг глазов, лохматаые волосы,

муки о семе

Зачем мне подаришь зеркало и расчёску?



Уйду этот раз, не могу назначать день возвращения

Нас разделяют сколько глубоких рек и столько

Неустойчивых мостов с одним пролотом



Вот, также всё мне нужно с этим смириться

Неудачный ход сделать не только я одна!

В юнощеском возрасте, потераясь свою красоту

Имеются сколько девочек на досадной лодке

Всё уже кончено! Cестра! Не плачешь больше!

Уйдя, значит буду вести жизнь полную превратностей

Горемыка сохла постепенно сердце моё

Хотя ты меня сочувствовала десять раз

Ты никак не сможешь мешать мне уйти



Моя сeстра, с текущими ручьями слёз

Распрошався c роствoм, чтобы уйти в чужой дом



Мать её следит и тяжело вздохнула

Связка хлопушек вдруг с грохотом взорвалась

Я бегу на вход в деревне и там стою

За негустым тутовником растроенно её слежу



II

Зачем дожди промыкают одежды?

В семнажцать лет ушла за муж ты

Другим невесткам красные петарды и вина принесли

А на твой душе лишь похоронный венок



Это первый раз ты переплывёшь реку

Молодая, не знала пока опасности на воде

Дома мать и я тебя жалеем и скучаем по тебе

Три комнаты пусты, сад запушен



Рядом с ткацким станком мать сучит шёлковые нити

Часто повтарит “Как теперь живёт твоя сестра?”

Как? “Что могу ей ответить,

Раз уже попалась в дикий сад святая бабочка”?



C того времени, как нечаянно переплыла реку

В бурях, над водой твоя лодка могла бы перевернуться

По течению вода течёт непрерывно

И тебя увлекает в скорбное пространство



Десять лет над обидной подушкой на кровате

Десять лет слёы постоянно тебе заменяют отвар

Десять лет самой участвовала в порохонах самого себя

Десять лет свою первую любовь погребала

Десять лет душа похолодела как лёд

Кровь исчерпалась, обаяние не вернулось



Но любимая сестра! Вдруг в одну летнюю ночью

Расцветают мелии, бренные останки цикалы ожили

Останавливаясь на этом скучном причале

Артист думаeт, что имеется ещё переход

Сожалеет мою неудачливую любовь

Сожалеет моё положение в этих незавершённых дняx



Потом.... потом, что могу тебе сказать?

Я тебе прошептаю на ухо : Сестра!

Чудесно! уж в сердце моё кровь вернулась

Мерившсь со мной, любовь вернулась в губы

У меня сейчас уже соглелась душа

Другим человеком ворождалась дюбовь мёртвая

С того времени, как интимно отношусь с новой любоью

Жизнь моя напоминает золотом инкрустированую

Утреннюю Зарю!



У кого в сердце слово “любимая” записано

A в моём следует слово “любимый”

Но у меня любить значит только любить

Я не смею больше ни о чём надеюсь

Ошибаюсь, опять оплошаю в неразрывных узах

Что может исправить неточную клавишу





Потом одной ночью слёзы льют ручём

Провожав этого человека через реку, вернулась



Ежедневно через нашу бывшую комнату

Сидя, послетние лепестки груши cобираю



III

Прикрываю лицо двумями руками

Она плакала целые день и ночь



Хотя кровь уже вернулась в её сердце

Но не может мочить крылья бродяги

Он ушёл чтоы б ищить своё поприще

Вернуышиcь, ты разводает траву на могиле молодости

Уйдя, он живёт преватную жизнь

А ты вернулась и готовила савана для тоски

Девственная душа обнимает эту постель

Что с тобой плакать на чистый отрезок пути

В прошлом году, в этой ночью, на этой кровате

Скорчила недовольную гримасу

И закрыла глаза,....какое наказание!

Вот! Уже уснула красивая мечта

И этим покончила трагическая сцена

Молодой красавице, уйдя за муж, Вот и Всё!

Прошную ночью всё небо было полным бурей

Через твою душу перешёл один человек



Возвращаясь, чтоб заботиться о старой матери

Не ожидай меня-Это будет напрасным

Я сейчас на свете считаюсь как уже изчезнуть

Живу я сейчас как бы я не была

Предпологала б как я уж потонула б переплая реку



         АДАПТАЦИЯ:NGUYỄN CHÂN 10.03.2016
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28


THƠ DỊCH: PHAN HOÀNG MẠNH

“CHÙA HƯƠNG" -
Nguyễn Nhược Pháp
(1914-1938)

(Thiên ký sự của cô bé ngày xưa)

Hôm nay đi chùa Hương
Hoa cỏ mờ hơi sương
Cùng thầy me em dậy
Em vấn đầu soi gương.

Khăn nhỏ, đuôi gà cao
Em đeo dải yếm đào
Quần lĩnh, áo the mới
Tay cầm nón quai thao.

Me cười: "Thầy nó trông!
Chân đi đôi dép cong,
Con tôi xinh xinh quá!
Bao giờ cô lấy chồng?"

- Em tuy mới mười lăm
Mà đã lắm người thăm
Nhờ mối mai đưa tiếng,
Khen tươi như trăng rằm.

     
      Bản dịch CHÙA HƯƠNG


Aujord’hui, nous allons visiter Chua Huong.
Les herbes et fleurs étant enore enveloppées de brume,
Je me lève déjà avec papa et maman
Et me mets à peigner les cheveux devant le miroir.


Sur la tête, petit turban et cheveux tressés en queue de coq,
Couvre-poitrine couleur rose,
Pantalon de satin noir , robe de tulle neuve,
Tenant en main le chapeau plat à mentonnière de soie…


Maman souriant dit à papa: “”Regarde, mon cher,
Comme notre fille est jolie,
Chaussée de sandales courves”.
“- Quand donc vas-tu te marier, mademoiselle?”


Je n’ai que quinze ans,
Mais tant de monde sont venus prendre contact
Par l’intermédiare des entremetteuses.
On me trouve fraîche comme la lune pleine.


                         Version française de Phan Hoang Manh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28

THƠ DỊCH: NGUYỄN CHÂN

泠江夜渡
                                             阮思僩

新月潮猶小

微風水自平.

漁烟不知處

烟際棹歌聲.

       LINH GIANG DẠ ĐỘ

                  NGUYỄN TƯ GIẢN

Tân nguyệt triều do tiểu

Vi phong thuỷ tự bình.

Ngư đăng bất tri xứ

Yên tế trạo ca thanh.

Giải nghĩa: ĐÊM QUA SÔNG GIANH

Trăng mới, nước triều còn nhỏ

Gió nhẹ, mặt nước phẳng lặng.

Đèn nhà chài không biết ở nơi nào

Trong vùng sương khói có tiếng hát chèo đò.

--

Nguyễn Tư Giản (1823- 1890) tự là Tuân Thúc; người Từ Sơn, Bắc Ninh; nay là Đông Anh, Hà Nội. Đỗ Hoàng giáp năm 1884, trải 7 đời vua từ Thiệu Trị tới Đồng Khánh, làm tới Tổng đốc. Tác phẩm có: Thạch Nông toàn tập , Yên thiều bút lục... Năm 1868, Ông là Phó sứ sang Trung Hoa; được Tri phủ Hà Dương là Ngải Tuấn Mỹ tặng đôi câu đối:

“Thập tải luân giao cầu cổ kiếm/Nhất sinh đê thủ bái mai hoa”

(Giao kết mười năm tìm kiếm cổ. Cúi đầu một kiếp lạy hoa mai)

十載輪交求古剑/ 一生低首拜槑 Đôi câu đối này trước đây bị nhầm là của Cao Bá Quát (1809-1855).Tế: ranh giới, khoảng giữa; như thiên tế (chân trời), quốc tế



   ĐEM QUA SÔNG GIANH

                  NGUYỄN TƯ GIẢN

Trăng non, còn thấp nước triểu

Gió hiu hiu thổi, nước đều lặng êm

Nhà chài đâu đó đỏ đèn

Nghe trong sương khói chèo thuyền tiếng ca.  



Trăng non, triều chửa lên

Gió nhẹ, mặt sông êm

Đèn rạng nhà ai đó

Vọng nghe tiếng kéo thuyền.



PASSAGE DU FLEUVE LINH GIANG

NGUYEN TU GIAN

Nouvelle lune brille sur la marée basse

Souffle le vent léger, le fleuve est calme et sans trace

D’où s’allumine la lampe au logis du pêcheur?

Dans la brume s’entend la chanson du rameur.



ПЕРЕСЕКАТЬ РЕКУ ЛИНГ ЗЬЯНГ

НГУЕН  ТЫ ЗЬЯН

Молодая луна, прилив пока не начнёт

Ветерoк дует, спокойные воды реки

Откуда светит лампа дома рыбака

В тумане слышны песни гребеца.



    NGUYỄN CHÂN 25.04.2016



雨中飛燕

                                                宗室說

何亊亭臺乎不帰

山邉風雨共霏霏.

綢繆一片丹心在

欲向千尋碧峒依.

                  

       VŨ TRUNG PHI YẾN

              TÔN THẤT THUYẾT

Hà sự đình đài hồ bất quy

Sơn biên phong vũ cộng phi phi.

Trù mâu nhất phiến đan tâm tại

Dục hướng thiên tầm bích động y.

Giải nghĩa: ÉN BAY TRONG MƯA

Có sao không quay về chốn đình đài (cung điện)

(Mà ra) chốn biên cương rừng núi mưa gió tầm tã.

Ràng buộc bởi một tấm lòng son còn đó

Muốn hướng lên phía ngàn tầm dựa vào động biếc.

--

Tôn (Tông) Thất  Thuyết (1839-1913) dòng hoàng tộc, chủ yếu phụ trách quân cơ; sau là Thượng thư, vào Cơ mật Viện, là 1 trong 3 Phụ chính đại thần. Tháng 5/1885 đánh Pháp thất bại, Ông đưa Vua Hàm Nghi chạy ra Sơn phòng Quảng Trị. Năm 1887, Ông sang Trung Quốc cầu viện rồi bị “kẹt” ở đó. Cha Ông bị đày Côn Đảo; mẹ, vợ, em trai, các con trai chết trong quân. Bố vợ là Tán tương Quân vụ Nguyễn Thiện Thuật, lãnh đạo Khởi nghĩa Bãi Sậy. Con rể Ông là Hoàng giáp Nguyễn Thượng Hiền, tham gia Đông Du. Thơ làm khi ở Sơn phòng.

Phi phi: tầm tã, lã chã, sầm sập…. Trù: ràng buộc. Mâu: đan xen. Trù mâu: ràng buộc, vấn  vít. Tầm: tìm (đ.từ), đơn vị đo cổ.  


ÉN BAY TRONG MƯA

TÔN THẤT THUYẾT

Cớ sao cung điện không về

Biên cương mưa gió dầm dể lại ra

Tấm son ràng buộc lòng ta

Ngàn tầm động biếc bỏ qua sao đành



Cớ sao cung điện bỏ, không về

Mưa gió biên cương lại hướng đi

Một tấm lòng son luôn trói buộc

Ngàn tầm động biếc khó quên quê!



LES MARTINETS S’ENVOLENT SOUS LA PLUIE

TON THAT THUYET

Pourquoi ne s’en retournent au palais royal

Mais se dirigent à la frontière pleine d’intempéries

Fort liés le cœur fidèle constamment

À la grotte natale à mille lieues pourtant.



КАСАТКИ УЛЕТАЮТ ПОД ДОЖДЕЙ

ТОН ТХАТ ТХУЕТ

Почему не вернулись в царский дворец

А наираваютcя на границу, полную непагодой

Безграничная преданность здесь меня связывает

Желяю устремять к родной пещере на тысять верст.



              NGUYỄN CHÂN 25.04.2016
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28


BÀI DỊCH TIẾP CỦA PHAN HOÀNG MẠNH;
 (HAI ĐOẠN TRƯỚC CÓ SỬA MẤY CHỖ)

EM ĐI CHUA HƯƠNG                  JE SUIS ALLEE VISITER CHUA HUONG
                    (tiếp)                                                                                    (suite)
  
Mẹ cười: "Thầy nó trông!    Maman dit en souriant: “Tu vois notre fille?
Chân đi đôi dép cong,          Chaussée de sandales à bouts rehaussés,,
Con tôi xinh xinh quá!          Comme elle est jolie!
Bao giờ cô lấy chồng?"         - Quand donc iras-tu te marier, mademoiselle?”

Em tuy mới mười lăm           Bien que je n’aie que quinze ans,
Mà đã lắm người thăm        Tant de monde sont venus prendre contact,
Nhờ mối mai đưa tiếng,       Par l’intermédiaire des entremetteuses,
Khen tươi như trăng rằm.    Me trouvant fraîche comme la lune de quinzaine.
Nhưng em chưa lấy ai,         Mais je ne vais pas bientôt me marier,
Vì thầy bảo người mai          Car papa a répondu à l’entremetteuse
Rằng em còn bé lắm,           Que je suis encore bien petite.
(Ý đợi người tài trai).            (Sans doute pour attendre quelqu’un de talentueux).

Em đi cùng với me.              Je me mets en route avec maman,
Me em ngồi cáng tre,          Toutes deux assises dans une chaise à porteurs.
Thầy theo sau cưỡi ngựa,    Papa nous suit sur son cheval,
Thắt lưng dài đỏ hoe.          Le tronc entouré d’une ceinture écarlate.

Thầy me ra đi đò,                   Papa et maman entrent dans une barque
Thuyền mấp mênh bên bờ.  Qui flotte tout près de la rive.
Em nhìn sông nước chảy       Je contemple l’eau courante de la rivière
Đưa cánh buồm lô nhô.         Qui balance nombre de voiles.

Mơ xa lại nghĩ gần,               Pensant vaguement aux choses futiles de la vie,
Đời mấy kẻ tri âm?                Je ne sais si la vie nous donne des confidents…
Thuyền nan vừa lẹ bước,      Un petit sampan s’approche,
Em thấy một văn nhân.        Soudain, j’aperçois un intellectuel..

              Version française de Phan Hoang Manh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28

     Traduction de TRINH PHUC NGUYEN

        CHÙA HƯƠNG
                           Nguyễn Nhược Pháp

Nhưng em chưa lấy ai
Vì thầy bảo người mai
Rằng em còn bé lắm
Ý đợi người tài trai

Em đi cùng với mẹ
Mẹ em ngồi cáng tre
Thầy theo sau cưỡi ngựa
Thắt lưng dài đỏ hoe

Thầy me ra đi đò
Thuyền mấp mênh bên bờ
Em nhìn dòng sông chảy
Đưa cánh buồm lô nhô
Mơ xa lại nghĩ gần
Đời mấy kẻ tri âm?

Thuyền nan vừa lẹ bước,
Em thấy một văn nhân…
Người đâu thanh lạ thường!
Tướng mạo trông phi thường
Lưng cao dài, trán rộng.
Hỏi ai nhìn không thương?

Chàng ngồi bên me em
Me hỏi chuyện làm quen:
“Thưa thầy đi chùa ạ?
Thuyền đông giời ơi chen!”

Chàng thưa vâng thuyền đông,
Rồi ngắm giời mênh mông..
Xa xa mờ núi biếc
Phơn phớt áng mây hồng

Giòng sông nước đục lờ.
Ngâm nga chàng đọc thơ
Thầy khen hay, hay quá!
Em nghe, ngồi ngẩn ngơ...

Mais je ne suis mariée avec nulle personne,
Car papa a dit aux entremetteuses,
Que je suis encore trop jeune;
Dans son esprit vint l’idée
D’attendre …un homme de talent.

J’accompagnai maman,
Maman s’assit sur un palanquin en bambou.
Papa  à cheval la suivit après,
Portant un long ceinturon écarlate.

Mes parents sortent et descendent dans une barque,
La barque vogue, affleurant la rive.
Je regarde l’eau courante de la rivière
Et la voile qui ballotte dans l’eau.
Je médite, rêvant auprès et au loin:
“Y a-t’il en ce monde des confidents?!

Soudain, je vois descendre lestement dans la barque
Un lettré, ayant une extraordinaire physionomie,
Dos long et haut, front large,
Qu’il est beau, ce jeune lettré distingué!
En le voyant, on ne peut s’empêcher de le désirer!

Il s’assied auprès de ma mère,
Maman s’entretient avec lui, faisant connaissance:
“Bonjour, vous allez aussi à la pagode?
La barque est nombreuse, ô ciel, on se bouscule!"
Il répond avec respect: "Oui, madame, la barque est pleine".
Puis il contemple l’ immense paysage:
Des montagnes lointaines floues verdâtres,
Un amas de nuage rosâtre,

L’eau de la rivière trouble et sombre.
Il doucement déclame des vers.
Papa vivement applaudit:  C’est merveilleux!’
Assise, j’écoute…hébétée…

     Traduction de TRINH PHUC NGUYEN
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28

THƠ DỊCH: PHAN HOÀNG MẠNH

        CHÙA HƯƠNG
           Nguyễn Nhược Pháp
                 (1914-1938)

    (Thiên ký sự của cô bé ngày xưa)

Hôm nay đi chùa Hương
Hoa cỏ mờ hơi sương
Cùng thầy me em dậy
Em vấn đầu soi gương.

Khăn nhỏ, đuôi gà cao
Em đeo dải yếm đào
Quần lĩnh, áo the mới
Tay cầm nón quai thao.

Me cười: "Thầy nó trông!
Chân đi đôi dép cong,
Con tôi xinh xinh quá!
Bao giờ cô lấy chồng?"

- Em tuy mới mười lăm
Mà đã lắm người thăm
Nhờ mối mai đưa tiếng,
Khen tươi như trăng rằm.

     
     BẢN DỊCH:

Aujord’hui, nous allons visiter Chua Huong.
Les herbes et fleurs étant enore enveloppées de brume,
Je me lève déjà avec papa et maman
Et me mets à peigner les cheveux devant le miroir.

Sur la tête, petit turban et cheveux tressés en queue de coq,
Couvre-poitrine couleur rose,
Pantalon de satin noir , robe de tulle neuve,
Tenant en main le chapeau plat à mentonnière de soie…

Maman souriant dit à papa: “”Regarde, mon cher,
Comme notre fille est jolie,
Chaussée de sandales courves”.
“- Quand donc vas-tu te marier, mademoiselle?”


Je n’ai que quinze ans,
Mais tant de monde sont venus prendre contact
Par l’intermédiare des entremetteuses.
On me trouve fraîche comme la lune pleine.                     


Mẹ cười: "Thầy nó trông!    Maman dit en souriant: “Tu vois notre fille?
Chân đi đôi dép cong,          Chaussée de sandales à bouts rehaussés,,
Con tôi xinh xinh quá!          Comme elle est jolie!
Bao giờ cô lấy chồng?"         - Quand donc iras-tu te marier, mademoiselle?”

Em tuy mới mười lăm           Bien que je n’aie que quinze ans,
Mà đã lắm người thăm        Tant de monde sont venus prendre contact,
Nhờ mối mai đưa tiếng,       Par l’intermédiaire des entremetteuses,
Khen tươi như trăng rằm.    Me trouvant fraîche comme la lune de quinzaine.
Nhưng em chưa lấy ai,         Mais je ne vais pas bientôt me marier,
Vì thầy bảo người mai          Car papa a répondu à l’entremetteuse
Rằng em còn bé lắm,           Que je suis encore bien petite.
(Ý đợi người tài trai).            (Sans doute pour attendre quelqu’un de talentueux).

Em đi cùng với me.              Je me mets en route avec maman,
Me em ngồi cáng tre,          Toutes deux assises dans une chaise à porteurs.
Thầy theo sau cưỡi ngựa,    Papa nous suit sur son cheval,
Thắt lưng dài đỏ hoe.          Le tronc entouré d’une ceinture écarlate.

Thầy me ra đi đò,                   Papa et maman entrent dans une barque
Thuyền mấp mênh bên bờ.  Qui flotte tout près de la rive.
Em nhìn sông nước chảy       Je contemple l’eau courante de la rivière
Đưa cánh buồm lô nhô.         Qui balance nombre de voiles.

Mơ xa lại nghĩ gần,               Pensant vaguement aux choses futiles de la vie,
Đời mấy kẻ tri âm?                Je ne sais si la vie nous donne des confidents…
Thuyền nan vừa lẹ bước,      Un petit sampan s’approche,
Em thấy một văn nhân.        Soudain, j’aperçois un intellectuel..
           

Người đâu thanh lạ thường!          Que de finesse dans cet homme!
Tướng mạo trông phi thường.       Une physionomie hors de l’ordinaire…
Lưng cao dài, trán rộng.                 Un dos long et droit, un front large…
Hỏi ai nhìn không thương?             Qui pourrait s’empêcher de l’admirer!

Chàng ngồi bên me em,                  Il prend place à côté de ma mére.
Me hỏi chuyện làm quen:               Maman avec lui lie conversation:
"Thưa thầy đi chùa ạ?                               “Vous venez rendre hommage à Bouddha,      
Thuyền đông, giời ôi chen!"                                                              monsieur?
                                                         Oh que de monde! notre barque est bien chargée!
Chàng thưa: "Vâng, thuyền đông!" Il répond: “Oui madame, notre barque est  
Rồi ngắm giời mênh mông,                                                    vraiment bondée”
Xa xa mờ núi biếc,                           Et se met à contempler le vaste ciel.
Phơn phớt áng mây hồng.              Au loin, s’affacent les montagnes bleues
                                                        Dans des flocons de nuage rose.

Dòng sông nước đục lờ.                 L’eau de la rivière, assez trouble, s’écouie.
Ngâm nga chàng đọc thơ.             Il se met à réciter des vers.
Thầy khen: "Hay! Hay quá!"           Papa remarque: "C’est beau, c’est bien beau!"
Em nghe rồi ngẩn ngơ.                  J’écoute et en suis restée toute étourdie.

                                          TRADUIT PAR PHAN HOÀNG MẠNH
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28

Dịch bài thơ :
            VŨ TRUNG PHI YẾN
                    Tôn Thất Thuyết

Dịch ra thơ Việt:

         ÉN BAY TRONG MƯA.

Sao không quay lại lâu đài?
Đây nơi biên ải, tả tơi gió ngàn
Lòng son đã nhận buộc ràng?
Vươn lên cao, hướng nghìn tầm động xanh.

Traduit en français:

     L' HIRONDELLE S' ENVOLE DANS LA PLUIE.

Pourquoi ne retournes- tu pas vers l' ancien palais
Et reste ici dans la frontière pleine de pluie
                                         et bourrasque?
Etant relié par sa grande obligation
De ces grottes vertes, on aspire vers mille niveaux.


Dịch bài thơ:    LINH GIANG DẠ ĐỘ
                                 Nguyễn Tư Giản

Dịch ra thơ Việt:

       ĐÊM QUA SÔNG GIANH.

Nước triều còn nhỏ, trăng nhô
Phẳng im mặt nước, gió đưa nhẹ nhàng
Đèn chài lấp lánh không gian,
Bài ca sông nước mênh mang một vùng.

Traduit en français:

     TRAVERSER LA NUIT LE FLEUVE GIANH.

La marée est encore basse, la lune commence à se lever.
Le zéphir souffle sur la surface paisible de l'eau.
D’ou scintillent les feux des barques de pêche ?                                
Dans le brouillard, s' envole une barcarolle.

               Le 17 Mai 2016
         Traduit par Hồng Vân
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28

THƠ DỊCH PHAN HOÀNG MẠNH

               LINH GIANG DẠ ĐỘ
                       Nguyễn Tư Giản (1823 – 1890)

          Tân nguyệt, triều do tiểu,
          Vi phong, thuỷ tự bình.
          Ngư đăng bất tri xứ,
          Yên tế trạo ca thanh.
 

Dịch nghĩa
           ĐÊM QUA SÔNG GIANH

Trăng mới hiện, nước triều còn nhỏ,
Gió nhẹ, nước phẩng in.
Đèn nhà ch ài không rõ ở nơi nào,
Trong vùng sương khói, có tiếng hát chèo đò.


Dịch sang tiếng Việt
              ĐÊM QUA SÔNG GIANH
       
        I- Trăng non, triều còn nhỏ,
            Gió nhẹ, nước lặng tờ.
           Đèn chài nơi nào đó,
            Tiếng hát vọng đêm mờ.
       II-    Trăng non, triều chửa lên cao,
          Gió mơn man nhẹ, nước xao lặng tờ.
               Đèn chài thấp thoáng xa xa,
        Trong sương vọng tiếng ai ca chèo đò..


Dịch sang tiếng Pháp

        TRAVERSANT LA NUIT LE FLEUVE GIANH


        La lune commence à se lever,
        La marée se met à monter.
       La brise languit
        Sur l’onde endormie.
         Quelque part sur le lieu,
         Luit un feu de pêcheur.
         Dans la brume, s’envole
         Une douce barcarolle.

                      PHAN HOANG MANH


            V Ũ TRUNG PHI YẾN
                  Tôn Thất Thuyết (1835 – 1913)


Hà sự đình đài hồ bất quy
S ơn biên phong vũ cọng phi phi?
Trù mâu nhất phiến đan tâm tại,
Dục hướng thiên tầm bích động y.



Dịch nghĩa

         ÉN BAY TRONG MƯA


Cớ gì không quay về nơi điện đài
Mà ở chốn biên cương rừng núi gió mưa tơi tả?
Ràng buộc bởi một tấm lòng son còn đó
Muốn hướng lên phía nghìn tàm dựa vào động biếc.


Dịch sang tiếng Việt

              ÉN BAY TRONG MƯA


        I- Sao không về lại nơi lầu gác
           Mà ở biên cương gió tả tơi?
           Ràng buộc tấm lòng son sắt đó
           Động xanh nghìn độ hướng cơ trời.


       II-     Sao không về chốn lầu xưa,
           Nơi đây biên ải gió mưa tơi bời?
                Lòng son ràng buộc cơ trời
            Động xanh tâm hướng về nơi nghìn tầm.


Dịch sang tiếng Pháp

         L’HIRONDELLE S’ENVOLE DANS LA PLUIE


Pourquoi ne retournes-tu pas vers les anciens châteaux
Et restes ici dans les vents et bourrasques de la frontière?
Etant lié par son obligation fidèle et fière,
De ces cavernes vertes, on aspire  aux mille niveaux
                                                                  d’en haut.

                  PHAN HOÀNG MẠNH
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hongvan28

言 志
潘 珮 珠
祖  國 陸 沉 人 有 責
風 塵 奔 走 我 何 悲。
誓 心 天 地 讎 難 共
舉 目 山 河 志 不 移。

     NGÔN CHÍ
           Phan Bội Châu

Tổ quốc lục trầm, nhân hữu trách
Phong trần bôn tẩu, ngã hà bi.
Thệ tâm thiên địa thù nan cộng
Cử mục sơn hà, chí bất di.

Dịch ra thơ Việt:

         NÓI CHÍ CỦA MÌNH

Tổ quốc lâm nguy, cần trách nhiệm
Trên đường gió bụi, há buồn chi.
Thề không chung sống cùng quân giặc
Ý chí chẳng sờn - Lúc nước suy!

En français:

               Volonté

Devant le malheur du pays, tout le monde est responsable
Sur les chemins révolutionnaires périlleux, jamais on a eu de désespoir.
Devant le Ciel, on n' a juré de ne jamais coexister avec l' ennemi.
Devant les événements de la patrie, rien ne peut ébranler sa foi.

                   Le 21 Octobre 2014
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 98 trang (973 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [90] [91] [92] [93] [94] [95] [96] ... ›Trang sau »Trang cuối