Thơ » Nga » Veronika Tushnova
Đăng bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 04/01/2008 13:39
Люблю?, не знаю может быть и нет,
Любовь имеет множество примет,
А я одно сказать тебе могу
Повсюду ты, во сне, в огне, в снегу,
В молчанье, в шуме, в радости, в тоске,
В любой надежде, в любой строке и в любой звезде,
Во всём! Всегда! Везде!
Ты памятью затвержен наизусть
И ничего нельзя забыть уже.
Ты понимаешь? Я тебя боюсь,
Напрасно я бежать, спастись хочу,
Ведь ты же сон, тепло, дыханье, свет...
Хочу прижаться к твоему плечу.
Люблю?, не знаю, нет других примет!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 03/01/2008 13:39
Em yêu chăng? Em nào biết, có thể là không
Tình yêu có bao nhiêu điềm báo
Với anh chỉ một điều em sẽ nói
Rằng anh ở mọi nơi, trong tuyết, lửa, mộng tràn
Trong lặng im, trong ồn ĩ, vui, buồn
Trong mọi thứ phục trang, trong từng dòng thơ, từng vì tinh tú
Trong tất cả! Mọi nơi mọi chốn
Và mãi mãi, anh ơi
Trí nhớ em đã thuộc lòng anh
Sẽ chẳng quên được điều gì nữa
Anh hiểu không anh? Sợ anh, em sợ
Cố trốn chạy, vẫy vùng rồi bất lực mà thôi
Bởi anh là giấc mơ, là ấm áp của đời
Là hơi thở và là ánh sáng
Em muốn nép vào vai anh một thoáng
Em yêu chăng? Em không biết nữa,
chẳng có thêm dấu hiệu rõ ràng hơn…