Thơ » Trung Quốc » Nguyên » Tát Đô Lạt
Đăng bởi tôn tiền tử vào 14/03/2021 15:24
危危獨立向江濱,
四旁無人水作鄰。
綠鬢懶梳千載髻,
朱顏不改萬年春。
雪為膩粉憑風傅,
霞作臙脂仗日勻。
莫道臉前無寶鏡,
一輪明月照夫人。
Nguy nguy độc lập hướng giang tân,
Tứ bạng vô nhân thuỷ tác lân.
Lục mấn lãn sơ thiên tải kế,
Chu nhan bất cải vạn niên xuân.
Tuyết vi nị phấn bằng phong phó,
Hà tác yên chi trượng nhật quân.
Mạc đạo kiểm tiền vô bảo kính,
Nhất luân minh nguyệt chiếu phu nhân.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 15/03/2021 15:24
Nhìn ra sông dáng đứng cao chót vót,
Nước kề bên không có một người thân.
Đầu biếng chải tóc ngàn năm thành búi,
Sắc không thay suốt cả vạn mùa xuân.
Tuyết làm phấn tô vào nhờ gió thổi,
Ráng thành son kẻ vội bởi trời gần.
Đừng bảo rằng không kính soi mặt đẹp,
Một vầng trăng chiếu sáng đến phu nhân.