Thơ » Việt Nam » Trần » Phạm Tông Ngộ
十載江湖一葉舟,
西風吹盡黑貂裘。
霜寒野寺鐘初夜,
月滿江村雁正秋。
今古無窮吾道在,
乾坤不礙此身浮。
明時苦戀歸心未,
慚愧雲山遶夢遊。
Thập tải giang hồ nhất diệp chu,
Tây phong xuy tận hắc điêu cừu.
Sương hàn dã tự chung sơ dạ,
Nguyệt mãn giang thôn nhạn chính thu.
Kim cổ vô cùng ngô đạo tại,
Càn khôn bất ngại thử thân phù.
Minh thời khổ luyến quy tâm vị,
Tàm quý vân sơn nhiễu mộng du.
Mười năm giang hồ với một lá thuyền con,
Gió tây thổi phai hết màu đen trên chiếc áo cầu lông điêu.
Ngôi chùa quê trong sương lạnh, tiếng chuông điểm khi đêm vừa đổ xuống,
Xóm ven sông trăng toả, chim nhạn bay giữa tiết trời thu.
Kim cổ vô cùng, đạo ta vẫn còn mãi,
Trời đất không ngăn trở, thân này cứ lênh đênh.
Còn lưu luyến với đời thịnh trị, chưa được thoả lòng quy ẩn,
Thẹn thùng, mây núi cứ quẩn quanh trong giấc chiêm bao.
Trang trong tổng số 1 trang (9 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 14/06/2006 07:53
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 14/06/2006 07:59
Mười năm phiêu lãng sông hồ
Gió thu hiu hắt bạc phô áo cừu
Chùa quê, chuông điểm sương chiều
Sông thu xóm nguyệt hắt hiu nhạn bầy
Cổ kim, đạo hãy còn đây
Trời cao đất rộng thân này lênh đênh,
Ẩn cư, luyến cuộc thanh bình
Thẹn thùng mây núi vây quanh mộng hồn.
Mười năm phiêu dạt, lá thuyền con,
Dãi gió dầm mưa, áo cũ mòn.
Chùa tối sương sa, chuông đổ vội,
Sông thu trăng toả, nhạn bay dồn.
Cổ kim thăm thẳm thời chưa hết,
Nông nỗi lênh đênh, phận hãy còn.
Luyến cuộc thăng bình chưa nỡ ẩn,
Trong mơ thẹn thấy núi mây vờn.
Gửi bởi Nhak ngày 29/01/2009 05:40
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nhak ngày 30/01/2009 04:06
Thuyền một chiếc, lãng du đất khách,
Gió nhiều phen, áo rách sờn vai.
Chuông khuya sương quyện chùa ai,
Trăng thu bóng nhạn lạc loài cõi đêm
Lưu kim cổ, đạo nghiêm còn giữ
So đất trời, thân cứ ung dung.
Việc đời muốn bỏ cho xong,
Núi mây vào mộng cho lòng chẳng yên!!
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Nhak ngày 29/01/2009 05:42
Mười năm trôi nổi chiếc thuyền con
Cánh gió nhẹ tung manh áo mòn
Văng vẳng chuông xa nơi chùa cũ
Mỏi mòn nhạn lạc chốn trăng thôn
Đạo hoài lưu dấu cùng kim cổ
Người muốn ngao du mặc càn khôn.
Chưa thỏa tang bồng sao yên được?
Chuyện đời len lỏi giấc mơ con.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Nhak ngày 29/01/2009 05:42
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Nhak ngày 29/01/2009 17:53
Thuyền ai rong ruổi đó đây,
Áo ai sờn rách, gió tây lạnh lùng.
Chùa ai sương lạnh điểm chuông,
Nhà ai trăng nhạn đượm buồn trời thu.
Đạo ai kim cổ hoài lưu,
Thân ai cứ mặc lãng du đất trời.
Lòng ai lưu luyến với đời,
Mộng ai mây núi chơi vơi thẹn thùng...
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi tranhoangtien ngày 25/01/2010 09:23
Giang hồ phiêu dạt, đã mười năm,
Gió thổi mấy phen, áo sờn không?
Chùa xưa sương lạnh, chuông vừa điểm,
Nhạn liệng trời thu, trăng qua sông.
Cổ kim thăm thẳm, còn mãi đạo,
Càn khôn không cản thân phiêu diêu.
Ẩn cư, vẫn tiếc lòng nhân thế,
Mây vờn trong mộng, cũng thẹn nhiều.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 03/03/2017 20:59
Mười năm phiêu bạt chiếc thuyền con
Hiu hắt hơi may áo cũ sờn
Sương lạnh chùa quê chuông tối điểm
Trời thu cánh nhạn ánh trăng buông
Cổ kim mờ mịt thời chưa hết
Trời đất mênh mông phận hãy còn
Đời thịnh trót mê chưa ẩn vội
Thẹn thùng mây núi giấc mơ vờn
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 15/01/2019 15:25
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 07/12/2019 16:03
Mười năm phiêu bạt lá thuyền con,
Dãi gió dầm sương áo cũ mòn.
Sương lạnh chùa quê chuông vọng điểm,
Sông thu trăng toả nhạn bay vờn.
Vô cùng kim cổ đạo còn mãi,
Trôi nổi thân này mặc càn khôn,
Thịnh trị với đời lòng chẳng thoả,
Thẹn thùng mây núi quẩn mơ con.
Gửi bởi hongha83 ngày 27/09/2021 09:16
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 27/09/2021 09:21
Phiêu bạt mười năm thuyền cỏn con
Dầm mưa dãi gió áo lông sờn
Chùa quê đêm lạnh hồi chuông điểm
Nhạn nhỏ thu sang cánh sải vờn
Sau trước còn ghi hồn bảng lảng
Đất trời không cản phận chon von
Đời đang thịnh trị chưa đành ẩn
Quanh quẩn trong mơ thẹn nước non