Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Phạm Nguyễn Du » Đoạn trường lục (1722)
Đăng bởi hongha83 vào 07/04/2012 14:26
家在海天遠,
倚舟待晚潮。
看書消白晝,
哦句度青宵。
俗眼無堪對,
香魂不可招。
獨斟一盃酒,
初月渃相嘲。
Gia tại hải thiên viễn,
Ỷ chu đãi vãn triều.
Khán thư tiêu bạch trú,
Nga cú độ thanh tiêu.
Tục nhãn vô kham đối,
Hương hồn bất khả chiêu.
Độc châm nhất bôi tửu,
Sơ nguyệt nhược tương trào.
Nhà ở nơi trời biển xa
Tựa thuyền chờ con nước muộn
Xem sách cho qua ngày trắng
Ngâm thơ cho hết đêm thanh
Những con mắt tục, không sao nhìn được
Hương hồn nàng, chẳng thể vời lại
Một mình rót một chén rượu
Trăng đầu tháng dường như chế giễu ta
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 07/04/2012 14:26
Nhà xa, cách biển trời
Tựa mạn, đợi triều chầy
Xem sách, qua ngày trắng
Ngâm thơ, vợi đêm dài
Mắt tục, không nhìn được
Hồn thơm, chẳng thể vời
Một mình, rót chén rượu
Trăng sớm cười trêu ngươi
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 27/07/2018 14:46
Nhà ta trời biển cách xa
Tựa thuyền chờ lúc nước sa muộn màng
Ngâm thơ cho hết đêm thanh
Giở trang sách đọc cho mong hết ngày
Mắt trần sao thấu được chi
Hồn thơm biết ở lại đây chăng là
Một mình chén rượu rót ra
Vầng trăng đầu tháng trêu ta ghé dòm