Đăng bởi hongha83 vào 26/11/2008 19:01
Les sanglots longs
Des violons
De l’automne
Blessent mon cœur
D’une langueur
Monotone.
Tout suffocant
Et blême, quand
Sonne l’heure,
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure ;
Et je m’en vais
Au vent mauvais
Qui m’emporte
Deçà, delà,
Pareil à la
Feuille morte.
Trang trong tổng số 2 trang (14 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 26/03/2015 17:50
Những tiếng thổn thức dài
Của vĩ cầm mùa thu
Làm tim tôi thương tích
Bởi một nỗi u hoài
Đơn điệu.
Tôi rất đỗi nghẹn ngào
Và tê tái,
Khi thời gian đã điểm,
Tôi nhớ lại ngày xưa
Và tôi khóc;
Rồi tôi đã ra đi
Theo gió chướng
Mang tôi đi
Nơi này rồi nơi khác
Như chiếc lá
Úa tàn.
Gửi bởi hảo liễu ngày 08/12/2015 22:41
Tiếng ngân dài nức nở.
Buông ra từ vĩ cầm.
Từ mùa thu vang âm.
Trái tim tôi nhức buốt.
Qua tiếng tơ não nuột.
Mang giai điệu trầm trầm.
Mọi thứ làm nghẹt thở.
Gây nhợt nhạt xanh xao.
Khi chuông giờ điểm tiếng.
Tôi bâng khuâng hồi tưởng.
Về những ngày xa xưa.
Chợt rơi trào nước mắt.
Tôi bước đi thơ thẩn.
Giữa cơn gió tơi bời.
Để mình buông theo gió
Qua khắp nơi đây đó.
Như thể
Lá vàng rơi.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 21/08/2021 10:10
Thổn thức sầu,
Thoảng đờn đâu.
Thu như rầu;
Bâng khuâng lòng đau
Hìu hắt tuôn sầu
Sớm chiều như nhau
Thổn thức gan vàng,
Lạnh lùng tình thương
Bỗng như nghe chuông
Chợt động can trường
Nhớ xưa vẩn vương
Lệ sầu như sương
Lang thang ơ thờ
Lần theo gió thu,
Mặc cho gió đưa
Vẩn vẩn, vơ vơ
Nào khác chỉ là
Bên đường lá khô.
Gửi bởi Nguyễn Thúc Huyên ngày 16/01/2022 15:38
Vĩ cầm não nuột tiếng Thu
Chạnh lòng đăm đắm trầm u lẻ buồn
Báo giờ uất nghẹn hồi chuông
Nhớ ngày xưa cũ mắt vương lệ sầu
Đi theo ngọn gió phũ phàng
Mang tôi - một chiếc lá vàng - nơi nơi.
Trang trong tổng số 2 trang (14 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]