Đăng bởi tôn tiền tử vào 28/03/2015 09:41
Calmes dans le demi-jour
Que les branches hautes font,
Pénétrons bien notre amour
De ce silence profond.
Fondons nos âmes, nos coeurs
Et nos sens extasiés,
Parmi les vagues langueurs
Des pins et des arbousiers.
Ferme tes veux à demi,
Croise tes bras sur ton sein,
Et de ton coeur endormi
Chasse à jamais tout dessein.
Laissons-nous persuader
Au souffle berceur et doux
Qui vient à tes pieds rider
Les ondes de gazon roux.
Et quand, solennel, le soir
Des chênes noirs tombera,
Voix de notre désespoir,
Le rossignol chantera.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/03/2015 09:41
Lu mờ và yên tĩnh
Những cành lá trên cao,
Cõi tình ta hãy vào
Từ đáy sâu thinh lặng.
Hồn và tim tan chảy
Và cảm giác xuất thần
Giữa uể oải mơ hồ,
Của thông và dương xanh.
Em hãy khép mắt hờ
Khoanh đôi tay trên ngực,
Để tim em ngủ vờ
Xua đi niềm thao thức.
Nào ta hãy vững tin
Làn gió ru êm dịu
Thổi đến những bàn chân
Làm thảm hoa nhăn nhíu.
Và khi chiều buông xuống
Trên những gốc sồi già;
Vang tiếng hát sơn ca
Tiếng lòng ta vô vọng.