Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi tôn tiền tử vào 07/11/2019 03:52

Bốn phương trời
               Sương sa,
                       Tiếng chuông chùa
                               Ngân nga…
Trời lặng êm,
               Nghe rêm
                       Tiếng chuông
                               Rơi,
                                       Thảnh thơi
                                               Êm đềm…
       Hồi chuông
               Rơi,
                       Bon !
                               Bon !
                                       Trong sương mơi,
                                               Véo von…
Hồi chuông
       Trôi,
               Êm ru.
                       Vô âm u
                               Hồn tôi…
       Hồi chuông
               Vang bốn phương…
                       Mùi trầm hương
                               Vang trong sương
                                       Lòng tôi…
Nghe tiếng chuông
               Trong,
                       Trong,
                               Hồi hộp
                                       Bâng khuâng…
Hồn lâng lâng
               Lên vút,
                       Cao xanh,
                               Thanh,
                                       Thanh…
Tiếng chuông chùa
               Khoan thai,
                       Kêu ai,
                               Lòng nhớ thương
                                       Quê hương…
Tiếng chuông chùa
               Khoan thai,
                       Kêu ai,
                               Lòng thê lương
                                       Tê
                                       Mê
                                       Trong sương…


Theo Việt Nam thi nhân tiền chiến, qua thể thơ, tác giả cho ta thấy một buổi chiều buồn, tiếng chuông chùa ngân lên từng hồi trong bầu không khí êm lặng, dư âm vang động nơi nơi, gợi cho kẻ tha phương cảm thấy lòng bâng khuâng thương nhớ.

[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]