Kém danh vì bởi nước thăng trầm,
Vùng vẫy không lên nỗi cạn dằm.
Khép háng anh hùng ngồi thở vắn,
Khoanh tay hào kiệt đứng than thầm.
Trong dò hàng giặc chưa xong giá,
Ngoài ngóng tin triều đã bặt tăm.
Chẳng biết bao giờ hồi phục lại,
Một tay buồm lái để ai cầm.


Theo Định Tường Thủ khoa Nguyễn Hữu Huân tiểu truyện (sách cũ, không rõ tác giả) thì bài này do ông làm lúc bị giam cầm ở đảo Cayenne. Tuy nhiên theo nghiên cứu của các tác giả sách Nguyễn Hữu Huân: nhà yêu nước kiên cường, nhà thơ bất khuất, thì bài này được ông sáng tác trong khoảng thời gian bị quản thúc tại nhà Tổng đốc Phương ở Sài Gòn. Vì lẽ đó, nhóm tác giả sách đã đặt tên cho bài thơ như trên.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]