Xem qua thư gửi rất kinh hoàng,
Nhi nữ chà chà cũng lớn gan.
Đơn bẩm cuối lòn loài bạch quỷ,
Sân quỳ vất vả phận hồng nhan.
Bán mình đâu nệ phiền lòng sắt,
Chuộc tội thà xin trọn nghĩa vàng.
Tiết khí dưới trần coi ít mặt,
Cang thường càng chuộng gánh giang san.


Khi tác giả bị Pháp bắt giam ở An Giang, vợ ông là bà Lê Thị Lộc đã lặn lội đi đến nơi đó để đầu đơn xin tha cho chồng. Được tin, ông xúc động làm ra hai bài thơ này (lúc đó, ông đã bị giải lên giam ở Sài Gòn).


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]