Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Lê Quang Định » Hoa Nguyên thi thảo
一片星槎萬里山,
乾坤無處不為閑。
遙傾葵影遊燕壁,
惹帶荷香入楚關。
風為石榴然舊燼,
雨憐湘竹洗餘潸。
舟中次第筵蒲飲,
不在朝班亦使班。
Nhất phiến tinh tra vạn lý san,
Càn khôn vô xứ bất vi nhàn.
Dao khuynh quỳ ảnh du Yên bích,
Nhạ đới hà hương nhập Sở quan.
Phong vi thạch lựu nhiên cựu tẫn,
Vũ liên tương trúc tẩy dư san.
Chu trung thứ đệ diên bồ ẩm,
Bất tại triều ban diệc sứ ban.
Một mảnh bè sao vạn dặm núi
Đất trời đâu chẳng là chốn nhàn đối với ta
Bóng quỳ xa nghiêng về chốn vách Yên
Giấu mang hương sen vào cửa quan nước Sở
Gió vì thạch lựu đốt cái cũ thành tro
Mưa thương trúc sông Tương rửa sạch ngấn còn đọng lại
Trong thuyền lần lượt uống rượu bồ trong tiệc
Không ở triều ban thì ở sứ ban
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Bè sao một lá dặm ngàn
Đất trời đâu chẳng chốn nhàn với ta
Bóng quỳ nghiêng vách Yên xa
Vào ải Sở, giấu mang là hương sen
Lửa lựu đốt cái cũ liền
Thương trúc Tương mưa rửa đền ngấn nhơ
Trong thuyền vui tiệc rượu bồ
Tuy trên đường sứ nào thua trong triều
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 24/01/2019 19:24
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 07/09/2020 14:21
Một mảnh bè sao vạn dặm ngàn,
Đất trời đâu chẳng thật nơi nhàn.
Bóng quỳ nghiêng tới Yên bên vách,
Mang giấu hương sen Sở cửa quan.
Đốt cũ thành tro vì thạch lựu,
Mưa Tương thương trúc rửa in tan,
Trong thuyền tiệc uống tràn bồ rượu,
Không ở triều ban thì sứ ban.