Thơ » Trung Quốc » Chu » Khổng Tử » Thi kinh (Kinh thi) » Quốc phong » Nguỵ phong
Đăng bởi Vanachi vào 04/10/2005 02:07
陟彼屺兮,
瞻望母兮。
母曰:「嗟!予季行役,
夙夜無寐。
上慎旃哉!
猶來無棄。」
Trắc bỉ khỉ hề!
Chiêm vọng mỹ (mẫu) hề!
Mẫu viết: “Ta! Dư quý hành dịch!
Túc dạ vô mỵ,
Thượng thận chiên tai!
Do lai vô khí.”
Ta lên trên núi khỉ (có cây cỏ) kia,
Để ngóng trông mẹ.
Mẹ ta ắt nói rằng: “Than ôi, đứa con út của mình đi quân dịch,
Cực khổ sớm tối không được ngủ.
Mong cho nó hãy cẩn thận,
Để còn trở về, không bị chết bỏ thây.”
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 03/10/2005 02:07
Lên núi khỉ là nơi rậm cỏ,
Nhớ mẹ nên đứng lặng ngó nhìn.
Mẹ tha: quân dịch út mình,
Sớm hôm chẳng ngủ, nỗi tình đáng thương.
Mẹ mong con nhớ thường cẩn thận,
Hòng trở về, chớ hẳn bỏ thây.
Gửi bởi Vanachi ngày 12/12/2015 17:13
Trèo lên núi rậm cỏ cây,
Mẹ già cách trở nước mây nhìn về.
Mẹ rằng số phận éo le,
Con đi việc nước sơn khê ngàn tầm.
Biết bao vất vả gian truân,
Ngày đêm hồ dễ mấy lần nghỉ ngơi.
Khuyên con giữ một gìn hai,
Hẹn ngày tái ngộ, chớ loài tấm thân!
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 23/03/2021 21:31
Ta lên trên núi khỉ kia,
Để ngóng trông mẹ mà lìa con đi.
Mẹ rằng con út biệt ly,
Sớm hôm cực khổ không kỳ ngủ nghê.
Mong cho cẩn thận trở về,
Mà không bị chết, không hề bỏ thây.