Thơ » Nga » Ivan Bunin
Đăng bởi nguyenxuanphong vào 01/06/2007 12:06, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 08/12/2012 20:08
Настанет день - исчезну я,
А в этой комнате пустой
Все то же будет: стол, скамья
Да образ, древний и простой.
И так же будет залетать
Цветная бабочка в шелку,
Порхать, шуршать и трепетать
По голубому потолку.
И так же будет неба дно
Смотреть в открытое окно
и море ровной синевой
манить в простор пустынный свой.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 31/05/2007 12:06
Rồi sẽ đến một ngày – tôi biến mất
Còn căn phòng này sẽ rộng thênh thang
Nhưng sẽ vẫn còn những chiếc ghế, chiếc bàn
Và hình bóng giản đơn, cổ như trái đất.
Và cũng sẽ vẫn còn bay cao lắm
Con bướm màu vẫn mềm mại nhung tơ
Khẽ rung rinh hay sột soạt, lượn lờ
Chao đôi cánh giữa bầu trời xanh thắm.
Và đáy bầu trời cũng vẫn còn như vậy
Vẫn ngắm nhìn vào khung cửa mở toang
Và biển màu xanh vẫn đều đặn thẳng hàng
Vào khoảng không của mình luôn vẫy gọi.
Gửi bởi karizebato ngày 13/04/2009 05:34
Sẽ đến một ngày - tôi biến mất
Còn trong căn phòng trống trải này
Vẫn nguyên vẹn: chiếc ghế dài, bàn gỗ
Ảnh thánh, đơn sơ và xưa cổ
Và con bướm màu kia vẫn sẽ
Bay lạc vào bên rèm vải lụa
Cánh chấp chới, xạc xào, giãy giụa
Đập lên trần nhà màu thanh thiên
Và đáy bầu trời, vẫn vậy, ngó nhìn
Xuống ô cửa luôn luôn rộng mở
Và biển cả với màu xanh êm ả
Vẫn quyến rũ vào bao la hoang vắng của mình
Gửi bởi Decembrina Nguyễn ngày 25/06/2023 15:45
Rồi sẽ tới một ngày - chẳng còn tôi
Mà căn phòng vẫn như xưa, trống trải.
Vẫn bàn ghế ấy, vẫn vậy thôi,
Và khung cổ đơn sơ, tranh thánh cũ.
Một con bướm nhỏ mượt mà, sặc sỡ,
Lạc vào phòng qua khe cửa khép hờ.
Lượn chập chờn, chập chờn đôi cánh vỗ
Trên nền xanh nhàn nhạt của trần nhà.
Và vẫn đấy, đáy vòm trời rạng rỡ
Rọi vào phòng qua cửa sổ mở toang.
Cả một đại dương xanh biếc mơ màng
Dẫn dụ ta vào khoảng không trống rỗng.