Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Hà Tông Quyền
Đăng bởi tôn tiền tử vào 11/05/2015 18:38
寧公故壘倚巑岏,
樹石參差晰翠間。
幾見英雄爭造化,
剩傳今古此江山。
微微夕照還明滅,
漠漠浮雲自往還。
登眺眼窮滄海外,
悠然忘卻路行難。
Ninh công cố luỹ ỷ toàn ngoan,
Thụ thạch sâm si tích thuý gian.
Kỷ kiến anh hùng tranh tạo hoá,
Thặng truyền kim cổ thử giang san.
Vi vi tịch chiếu hoàn minh diệt,
Mạc mạc phù vân tự vãng hoàn.
Đăng diểu nhãn cùng thương hải ngoại,
Du nhiên vong khước lộ hành nan.
Luỹ cũ của ông Ninh dựa trên ngọn núi chót vót,
Chòm cây tảng đá lô nhô trong khoảng màu xanh chồng chất.
Dễ thấy mấy kẻ anh hùng tranh được quyền tạo hoá,
Xưa nay vẫn còn mãi mãi non sông này.
Bóng mặt trời yếu ớt lúc sáng lúc tắt,
Man mác áng mây nổi tự bay đi bay về.
Lên cao ngắm cảnh, phóng tầm mắt tới tận ngoài biển xanh,
Trong lòng phơi phới quên hẳn quãng đường đi khó nhọc.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/02/2019 10:19
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 29/10/2020 18:42
Luỹ cũ ông Ninh dựa núi cao,
Khoảng xanh chồng chất đá nhô vào,
Anh hùng dễ mấy tranh trời đất,
Đất nước xưa nay mãi tự hào.
Yếu ớt mặt trời sáng tiếp tắt,
Mây trời man mác nổi trôi cao.
Biển xa tầm mắt cao xem cảnh,
Phơi phới trong lòng quên nhọc nào!
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 26/03/2022 17:25
Đỉnh cao dựa núi luỹ Ninh công,
Xanh thẳm hàng cây, đá xếp chồng.
Hiếm thấy anh hùng tranh tạo hoá,
Mãi còn dư tích khắc non sông.
Vầng mây lởn vởn tan màu biếc,
Tia nắng lắt lay nhạt ánh hồng.
Lên ngắm tận ngoài xa biển rộng,
Nhọc nhằn leo dốc hoá thành không.