Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Dương Danh Lập
Đăng bởi tôn tiền tử vào 04/04/2024 21:44
麟閣雲臺跡已寥,
生祠一簇倚丹霄。
斯文棟宇長相近,
旺氣山河正未消。
喬木成陰饒韻事,
甘棠見愛播風謠。
是非自古曾多口,
不作楊生費解嘲。
Lân các vân đài tích dĩ liêu,
Sinh từ nhất thốc ỷ đan tiêu.
Tư văn đống vũ trường tương cận,
Vượng khí sơn hà chính vị tiêu.
Kiều mộc thành âm nhiêu vận sự,
Cam đường kiến ái bá phong dao.
Thị phi tự cổ tằng đa khẩu,
Bất tác dương sinh phí giải trào.
Lầu son gác tía, dấu xưa đã trở nên vắng vẻ,
Vài ngôi sinh từ mọc lên giữa không trung.
Đạo chính thống với trụ cột nước nhà vẫn cùng nhau sát cánh,
Vượng khí non sông vẫn còn chưa thể tiêu tan.
Như cây cao toả bóng chở che vận nước,
Được mến yêu như Thiệu Công nhà Chu, được khắp nơi ca tụng.
Điều phải trái từ xưa từng nhiều lời bàn tán,
Nếu không biểu dương lúc sống, thì lại phí công giải thích những điều cười nhạo của đời sau.