Bản dịch của Trương Việt Linh

Vong tình cười chẳng được như ai
Năm tháng buồn vui nặng cảm hoài
Ly biệt lâu ngày gương gói kỹ
Sầu thương không bóng bạn đèn soi
Ba canh khắc khoải tình quê nặng
Một tối ưu tư áo tuyết đầy
Lữ khách rét xuân ai thấu nhỉ
Áo tơi đẫm lệ hoá băng dày