Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Mùa đông giận quá,
Thời gian hết rồi –
Xuân đang gõ cửa,
Đuổi khỏi sân chơi.

Tất cả cùng vội,
Đuổi đông cho nhanh –
Cất giọng lanh chanh
Sơn ca lảnh lót.

Đông còn bận rộn
Càu nhàu với xuân.
Xuân càng ồn nữa,
Cười giòn trong ngần…

Mùa đông nổi giận
Ôm đống tuyết dày,
Nhằm xuân mà ném,
Rồi bỏ chạy ngay…

Dùng tuyết rửa mặt,
Xuân khổ gì đâu,
Má hồng thêm nữa –
Kệ đông âu sầu.