Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Ghềnh đá khổng lồ mở vòm ngực rộng,
Đón mây vàng trú tạm một đêm thôi.
Vừa rạng sáng đám mây lên đường sớm,
Trên nền biếc xanh vui vẻ đùa chơi.

Vết ẩm mờ nơi đám mây vừa ngủ
Vương trong nếp đá nhăn mãi không khô.
Đá cô đơn một mình trong hoang mạc
Và khóc thầm nặng trĩu những suy tư.