Bản dịch của Khương Hữu Dụng

Trống điểm người đi dứt,
Ải thu nhạn gọi buồn.
Từ đêm nay, móc trắng,
Soi chốn cũ, trăng tròn.
Em có, đều phân tán,
Nhà đâu hỏi mất còn.
Gửi thư hoài chẳng tới,
Huống nữa lửa binh dồn.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]