Bản dịch của Đỗ Bằng Đoàn, Bùi Khánh Đản

Mỹ nhân cuốn bức rèm châu,
Tần ngần ngồi lặng còn châu mày ngài.
Chưa khô giọt lệ vắn dài,
Chẳng hay nghĩ ngợi vì ai mà sầu!