Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Bạch Cư Dị
亂峰深處雲居路,
共踏花行獨惜春。
勝地本來無定主,
大都山屬愛山人。
Loạn phong thâm xứ vân cư lộ,
Cộng đạp hoa hành độc tích xuân.
Thắng địa bản lai vô định chủ,
Đại đô sơn thuộc ái sơn nhân.
Nhiều núi cao nơi sâu thẳm, mây quấn quýt trên đường
Hoa trên đường cứ luyến tiếc mùa xuân
Xưa nay cảnh đẹp thường vô chủ
Phần lớn người vùng núi mới yêu vùng sơn cước
Trang trong tổng số 2 trang (12 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/04/2020 19:57
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 26/12/2020 21:19
Núi sâu đường thẳm mây vần,
Dọc đường hoa cứ tiếc xuân qua rồi.
Xưa nay cảnh đẹp không người,
Yêu vùng sơn cước sống đời sơn nhân.
Gửi bởi lnthang281 ngày 07/10/2023 17:56
Núi cao mây trắng trên đường
Xuân đi hoa cứ vấn vương ngày dài
Cảnh xuân chẳng thuộc về ai
Chỉ sơn nhân mới yêu hoài non xanh
Trang trong tổng số 2 trang (12 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]