Thơ » Nga » Aleksandr Pushkin
Недавно темною порою,
Когда пустынная луна
Текла туманною стезею,
Я видел - дева у окна
Одна задумчиво сидела,
Дышала в тайном страхе грудь,
Она с волнением глядела
На темный под холмами путь.
"Я здесь!" - шепнули торопливо.
И дева трепетной рукой
Окно открыла боязливо...
Луна покрылась темнотой.
"Счастливец! - молвил я с тоскою, -
Тебя веселье ждет одно.
Когда ж вечернею порою
И мне откроется окно?"
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 01/02/2009 21:56
Khi trời vừa mới tối
Trăng tựa sa mạc hoang
Sương đẫm đường như gội
Bên cửa sổ thấy nàng
Ngồi đăm chiêu tư lự
Nỗi sợ ngực phập phồng
Hồi hộp nhìn đường tối
Sau núi, lòng mông lung
“Anh đây!” - tiếng thì thào
Tay run run cô gái
Cửa sổ mở hắn vào
Màn đêm trăng khép lại
“Hắn hạnh phúc làm sao!
Tôi thốt lên buồn bã
Cho đến tận hôm nào
Cửa cho tôi mới mở?”
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi scarlett ngày 16/08/2009 07:13
Khi ánh trăng cô đơn
Rải trên đường sương lạnh
Trầm ngâm cô gái ngồi
Đợi chờ bên cửa sổ
Lòng chợt thấy bồi hồi
Nhìn xuống con đường nhỏ
Thăm thẳm dưới chân đồi
Một tiếng thì thầm vội vã
"Em ơi, anh đến cùng em"
Cô gái run tay mở cửa
Trăng vội khuất vào bóng đêm
Hỡi chàng con trai may mắn
Hạnh phúc đang đợi chờ người
Biết đến bao giờ trong đêm tối
Một khung cửa sổ mở chờ tôi?
Khi bóng tối vừa buông
Trăng hoang trải trên đường
Một màn sương đặc sánh
Bên cửa sổ se lạnh
Tôi thấy một nàng ngồi
Dáng tư lự đơn côi
Ngực phập phồng nhịp thở
Hồi hộp nhìn đường nhỏ
Phía sau đồi tối đen
“Anh đây!” - giọng nhẹ êm
Nàng run run tay mở
Đón người tình vào cửa...
Trăng nấp vào bóng đen
“Ôi ngươi thật hạnh phúc!”
Tôi nghẹn ngào thốt lên
Bao giờ mới tới đêm
Cánh cửa cho tôi mở?”