Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 25/04/2015 15:38
孤月當樓滿,
寒江動夜扉。
委波金不定,
照席綺逾依。
未缺空山靜,
高懸列宿稀。
故園松桂發,
萬里共清輝。
Cô nguyệt đương lâu mãn,
Hàn giang động dạ phi.
Uỷ ba, kim bất định,
Chiếu tịch, ỷ du y.
Vị khuyết không sơn tĩnh,
Cao huyền liệt tú hi.
Cố viên tùng quế phát,
Vạn lý cộng thanh huy.
Trăng cô đơn đương độ soi nơi lầu,
Sông lạnh ban đêm lay cửa.
Sóng lăn tăn vàng ánh không đứng yên,
Nệm được chiếu lên rõ sợi dệt đẹp.
Chưa bị khuyết trong cảnh núi non im lặng,
Treo trên cao nơi các sao lưa thưa.
Nơi vườn xưa, thông với quế mọc,
Xa vạn dặm nhưng chung ánh sáng trong vắt.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 25/04/2015 15:38
Trăng côi đầy bên gác,
Sông lạnh rung cửa đêm.
Sóng lăn vàng vẫn đứng,
Soi giường lụa y nguyên.
Cảnh núi vắng, chưa khuyết,
Chốn sao thưa, treo trên.
Vườn xưa thông quế mọc,
Vạn dặm chung ánh nền.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 14/11/2019 19:00
Trăng cô quạnh trên lầu vằng vặc,
Sông lạnh rồi, lay động cánh rèm.
Ánh vàng theo sóng chẳng yên,
Ánh trăng vàng dọi chiếu miền của ai?
Núi quạnh trống, im hơi, lặng tiếng,
Trên trời cao sao hiện lưa thưa.
Quế tùng hoa nở vườn xưa,
Ánh trăng chung chiếu, dù xa vạn trùng.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 14/11/2019 19:02
Trăng cô đơn đang soi lầu khắp
Động cửa sông khuya khoắt lạnh căm
Ánh vàng trên sóng lăn tăn
Rọi trên chiếu lụa coi càng đẹp hơn
Chưa bị khuyết trên non vắng lặng
Treo trên cao ngay cạnh sao thưa
Quế thông hoa nở vườn xưa
Tuy xa vạn dặm cùng nhờ trăng thanh.