Dưới đây là các bài dịch của Đông A. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 24 trang (237 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

“Khi em buồn - em nghĩ đến anh...” (Marina Svetaeva): Bản dịch của Đông A

Khi đau buồn - em nhớ đến Anh,
Khi vui sướng - vẫn chính là Anh đó,
Như thanh âm chiếc lá rơi trong gió,
Như con tàu trong màn sương hiện đến đúng giờ.

Mong suốt cả cuộc đời kéo dài mãi giấc mơ,
Nhưng nếu có điềm giấc mơ này chấm hết,
Anh vẫn mãi vòng quay vĩnh kết
Nỗi si mê chẳng thể dứt khỏi Anh.

Em không còn chờ đợi nữa thư Anh,
Nhưng trong cuộc đời từng ngày, từng khoảnh khắc
Anh đích đến của em, rạt rào nguồn mạch.
Như thế đã, đang là và mãi mãi sẽ thế thôi.

Ảnh đại diện

Buổi chiều (Ivan Bunin): Bản dịch của Đông A

Về hạnh phúc chúng ta luôn chỉ nhớ.
Hạnh phúc mọi nơi. Nhưng có thể là
Đây vườn thu đằng sau căn nhà nhỏ
Không khí trong lành tràn qua cửa sổ nhà.

Trời thăm thẳm, viền bồng bềnh trắng muốt
Áng mây bay ngời sáng. Đã lâu rồi
Ta dõi theo… Ít khi chúng ta nhìn hiểu được,
Hạnh phúc chỉ đến với người thấu hiểu thôi.

Cửa sổ mở. Đậu xuống chú chim non
Lách chách trên bậu cửa và trong khoảnh khắc
Đôi mắt mỏi ta tạm rời trang sách.

Chiều dần buông, bầu trời không vẩn gợn
Tiếng máy đập ngoài kho nghe thấy ồn ào…
Ta nghe nhìn hạnh phúc. Hết thảy ở trong ta.

Ảnh đại diện

Tặng Bùi Địch (Vương Duy): Bản dịch của Đông A

Không thấy nhau
Không thấy nhau đã lâu
Ngày ngày đầu ngọn suối
Vẫn nhớ dắt tay nhau
Dắt tay lòng mãi một
Than thở chợt chia đôi
Nhung nhớ giờ như thế
Tương tư nguôi khôn nguôi

Ảnh đại diện

Ngẫu cảm (Lê Quýnh): Bản dịch của Đông A

Xa xôi muôn dặm ngạo phong trần
Ngay chẳng hay quyền luỵ tấm thân
Sở bắc mười năm suông vị trí
Doanh tây một sớm rước hoàng ân
Rách bươm quần áo không thay kiểu
Cút hót lời nam tiếng cách tân
Nước chớ báo đền nhà chớ nhớ
Bòng bong đầu rối uổng thành nhân

Ảnh đại diện

Xuất ngục cảm tác (Lê Quýnh): Bản dịch của Đông A

Mũ nam buộc chặt mười năm lẻ
Thấm đẫm tự nhiên trút thãi thừa
Gọt tóc khó đền mưa móc mới
Ngoảng đầu e phụ núi sông xưa
Hồn trung ngày trước ơn sâu nặng
Tiết tháo giờ đây chí cũ vừa
Vầng nhật lên cao soi chiếu khắp
Đành giao Kí Bắc tiếng quyên đưa

Ảnh đại diện

Triển yết cố chủ mộ hồi cảm tác (Lê Quýnh): Bản dịch của Đông A

Tối tựa âm ty sói hú ma
Ngoại thành đâu khác kiếp tù xa
Thân tây doanh hoả sầu mây phủ
Mắt bắc bến băng lệ nước nhoà
Ngày đó cương thường vừa thảo chiếu
Năm nào hài cốt mới về nhà
Tóc đen răng nhuộm giờ mai một
Chỉ có lòng son mãi với ta

Ảnh đại diện

Tại ngục nhàn toạ cảm tác kỳ 1 (Lê Quýnh): Bản dịch của Đông A

Cố cùng chìm nổi kiếp bình bồng
Đội mũ trời nam ngạo bắc giông
Thân khốn mười năm hoài tiết tháo
Mệnh theo mái tóc tỏ lòng trung
Ví theo chính nghĩa không làm thẹn
Cầu giữ điều nhân chịu oán chồng
Năm chục năm đời thành giấc mộng
Bao nhiêu cay đắng vẫn toàn không

Ảnh đại diện

Tại ngục nhàn toạ cảm tác kỳ 2 (Lê Quýnh): Bản dịch của Đông A

Biết thời nên hiển đạt
Giữ tóc dám đâu tình
Nghĩa lớn vàng ngàn nặng
Thân hèn lá nhẹ tênh
Lòng son cho đến chết
Đầu bạc uổng đời sinh
Ta hợp Xuân thu nghĩa
Thứ tha đầu tháng bình

Ảnh đại diện

Cúc hoa bách vịnh kỳ 4 (Trương Hán Siêu): Bản dịch của Đông A

Ngày này năm ngoái có nhiều hoa
Tiếp khách buồn không rượu thả ga
Thế sự tréo ngoe thường giống thế
Sáng nay có rượu lại không hoa

Ảnh đại diện

Nhớ về Ma-ri-a (Bertolt Brecht): Bản dịch của Đông A

Vào một ngày tháng chín trăng xanh (*)
Dưới tán cây mận non yên ắng
Anh ôm em, tình yêu mờ lặng
Trong vòng tay anh như giấc mộng ngọt ngào
Và trên chúng tôi bầu trời mùa hạ thanh tao
Có một đám mây khiến anh chăm chú
Trắng vô ngần và bên trên quần tụ
Nhưng khi anh ngước nhìn, ở đó lúc nào đâu

Từ ngày đó nhiều nhiều vầng trăng thâu
Lững lờ trôi và lặn đi lặng lẽ
Bao cây mận đã chặt đi có lẻ
Còn em hỏi anh mối tình đó là gì
Vậy nói với em: anh không thể nhớ chi
Và thêm nữa anh biết rõ ý em muốn hỏi
Nhưng là gì, thực anh không sao biết nổi
Chỉ biết thêm một ngày anh đã từng hôn

Nụ hôn đó anh tưởng đã quên luôn
Nếu như không có đám mây ở đó
Anh vẫn biết và anh luôn luôn rõ
Trắng vô ngần và hạ xuống từ trên
Những cây mận có khi vẫn hoa nở cũng nên
Người phụ nữ đó có khi đã có đứa con thứ bẩy
Nhưng đám mây chỉ bừng lên trong giây lát
Và khi anh ngước nhìn, trong gió đã tan đi


(*) Trăng xanh vào tháng chín trong khoảng cuộc đời của Brecht trước thời điểm viết bài thơ, năm 1920, xảy ra vào ngày 30/9/1917.

Trang trong tổng số 24 trang (237 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối