Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 09/10/2024 22:17
Vua Sư Tử quyết kỳ săn thú
Chuẩn bị ngày bù khú tiệc xôi
Sẻ tơ chẳng đáng làm mồi
Phải săn giống tốt Lợn Lòi, Hươu, Đanh
Để phi vụ hoàn thành rực rỡ
Triệu dùng ngay một đứa phái viên
Lừa kia ưu ái trước tiên
Bởi nhờ chất giọng khắp miền gần xa
Trao ngay chức Tù và hiệu uý
Lại nguỵ trang phủ kỹ lá cây
Rống to theo lệnh chủ bày
Tiếng kêu vang dội choán đầy không gian
Khiến loài thú to gan cũng nhão
Bởi chưa quen trận bão âm thanh
Bỏ hang chạy trốn cho nhanh
Gây nên những tiếng thất thanh kinh hoàng
Nỗi sợ hãi bủa tràn rừng rậm
Khắp mọi loài lẩm cẩm chạy nhăng
Mắc vào cái bẫy đã giăng
Nơi vua Sư Tử xếp bằng đợi lâu
Giọng tự mãn, Lừa hầu thưa thốt:
“Nhẽ tôi chưa thật tốt dịp này?”
“Ờ thì” Sư Tử đáp ngay
Giọng đầy dũng khí giễu cay lấy vì:
“Nếu chưa biết tông chi ngươi trước
Thì ta cũng phách nhược hồn xiêu”
Lừa nghe chẳng dám nói nhiều
Dẫu cho tức lắm bởi điều giễu cay
Lừa bị giễu quả rày cũng xứng
Bởi vì ai chịu đựng nổi thay
Ngữ Lừa vênh váo kiểu này
Vốn đâu phải cái tính hay họ Lừa
Gửi bởi hongha83 ngày 30/09/2024 20:17
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 30/09/2024 20:17
Đây mùa xuân mọng mới sinh hương
Sao đã vội đi chẳng vấn vương
Chưa có một ai nào kịp hưởng
Mưa nguồn ân lộc của xuân nương
Ta chẳng dám khen một nụ hồng
Bởi lời ca tụng chỉ vô công
Những điều tôn quý khi sùng bái
Sẽ chóng già nua chết lạnh lùng
Người yêu tiên khởi của gian trần
Mừng lễ Tháng Năm đến vạn lần
Những bạn tình sau đành nín lặng
Bởi tình riêng chẳng đủ thanh tân
Không gì trong áo xuân mong manh
Cứu vớt nổi thay kẻ đáng khinh
Những cây đậu chổi chàng Vệ Cổ
Ướp toàn vũ trụ khắp sinh linh
Tiền nhân tước sạch của chúng ta
Ta về ghen tiếc giọt châu sa
Họ là từ trước khi ta có
Họ có tim hồng trước chúng ta
Gửi bởi hongha83 ngày 29/09/2024 18:01
Khi đọc lên những vần thơ tặng bạn
Trái tim tôi chẳng nhận thức thơ mình
Điều đẹp nhất tôi vẫn giữ riêng tình
Câu thơ thật vốn không hề được đọc
Giống như những đoá hoa vàng mời mọc
Có muôn ngàn cánh bướm trắng vây quanh
Những ý tưởng trong tôi rất nguyên lành
Được vây bởi những vần thơ run rẩy
Những vần thơ, tay tôi vừa chạm khẩy
Chợt xô nhau mà trốn chạy tả tơi
Chỉ sót lại một chút phấn rụng rơi
Từ đôi cánh mỏng manh và non dại
Tôi chẳng biết điểm tô vần thơ lại
Sợ làm tan chút ánh sáng dịu dàng
Sợ làm đau, giết chết mảnh thơ vàng
Bằng một vết ghim đâm vào tim nóng
Chính vì thế, tâm hồn tôi căng mọng
Những vần thơ xúc cảm bị bỏ quên
Bạn thấy không chính cánh bướm của đêm
Đã tô điểm cho ngón tay vụng dại
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]