Trang trong tổng số 23 trang (225 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ... ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hongha83 ngày 12/08/2015 09:15
Nước Thuỵ Điển là một tàu thuỷ
mà người ta đã kéo lên đất liền, bỏ hết buồm chão
Cột buồm ghi gay go nét vẽ lên nền trời chạng vạng
Hoàng hôn kéo dài hơn cái ban ngày
con đường dẫn đến nó rì rào đầy sỏi
:chỉ vào trưa ánh sáng mới đến
các kiện hàng mùa đông ưỡn dậy trong ráng mây kỳ quái
Bỗng khói từ các làng xóm bay lên trắng toát làm chóng mặt
Mây trời cao ngất
Gần các đám rễ cây, sóng biển xới cày lơ đãng
dường đâu có muốn lắng nghe chẳng biết cái gì
(Vô hình, một con chim bay ngang qua
trên nửa tối đen và quanh co của tâm hồn
và bằng tiếng kêu, nó gọi người ngủ say thức dậy
Đoạn cái lăng kính khúc xạ quay quanh trụ đứng
tìm cách vớ lấy một thời đại khác
và bỗng đã mùa hè: các núi non gào rống, no nê ánh sáng
con suối nâng tia nắng mặt trời lên bằng bàn tay trong mờ
Nhưng tất cả sẽ mất đi
như phim ảnh bị gãy vỡ trong bóng tối)
Bây giờ là lúc sao hôm đi vào trong đám mây
Cây cối, nhà cửa, cổng rào trở nên phình to
mọc lên trong ngọn thác tối tăm, đổ tan hoang trong im lặng
Dưới ánh sao, dần dần người ta trông thấy rõ hơn cái phong cảnh giấu kín
nó đưa mình đến với các đường biên của tấm phim chụp điện về ban đêm
Một bóng đen kéo xe trượt tuyết giữa các dãy nhà
Các dãy nhà đang chờ đợi
Và gió thổi đến lúc 18 giờ
Nó phi ngựa ồn ào trên đường làng
trong tranh tối tranh sáng như một tốp kị binh
Mong rằng những cảm kích u ám ấy có thể rống to lên trước khi tan biến
Đây nhà văn bị cầm tù trong một vũ hội lặng im
trong sự inh ỏi như giữa cảnh chiêm bao
Một trận gió sau một trận gió khác chạy ngoài bến tàu
cho đến lúc triều cường phả sóng vào đêm
Trong không gian, tinh tú thắp lên
tắt đi khi các đám mây tiến đến
và chỉ chứng minh sự tồn tại của chúng
khi ánh sáng được lấp che
như đám mây của quá khứ
rảo bay trên bao tâm hồn
Khi tôi đi dọc theo các chuồng ngựa, thấy sét
dẫm đạp lên thân một con ngựa đau
Và bão táp ra hiệu lên đường
sát kề một chắn gỗ đã gãy hư đang đập mạnh
kề một đèn lồng lay lắt, kề một con gì
đang kinh hồn cục tác trong núi cao
Lên đường gầm gừ một thứ gì như
mưa rào bão tố trên các chuồng bò
khi các dây điện thoại kêu vo vo
khi tiếng gió rít chối tai
khi cây bối rối vứt rã cành
Một tiếng bốc lên từ những kèn bỏ túi!
Tiếng kèn bỏ túi nối tiếp nhau, tiếng kèn giải phóng
Một đám rước đi qua. Một rừng cây tiến bước!
Mọi thứ đều bốc lên từ chiếc tàu bị đắm và bóng tối tăng dần
đất đai và nước biển ngao du
Những người đã qua đời bị chèn giữ lại, họ có mặt với chúng ta
cùng trên đường với chúng ta: một hành trình trên biển
cuộc viễn du không bị ngăn cản, lại yên lòng
Và vũ trụ không ngừng chuyển trại
Một ngày hè, gió chiếm đoạt buồm chão, cây sồi
và phóng đất ra đằng trước
Vụng trộm, hoa súng chèo với bộ chân có màng của nó
trong sức ôm lặng lẽ của một đầm ao đang chạy trốn
Cái khối tảng lăn trôi giạt vào các gian buồng của thinh không
Vào hoàng hôn mùa hè, người ta thấy các hòn đảo tách rời ra ở chân trời
Các ngôi làng cổ đã lên đường, chìm sâu, xa mãi, vào rừng cây
trong vòng bánh xe các mùa vụ với tiếng xào xạc của chim ác là
Khi với một cái đá, niên đại tháo ủng ra
và mặt trời còn leo lên nữa, cây đã phủ đầy lá
đã phồng lên tràn gió và bơi thuyền một cách tự do
Ở chân núi đá trồi lên làn sóng dồi lại của rừng thông
song đợt sóng lừng ấm áp của mùa hè đã báo trước
vang nhẹ nhàng lên các ngọn cây
nghỉ ngơi trên đó chốc lát, rồi rút lui
bấy giờ chỉ còn lại một bờ biển bị vặt lá
Hiển nhiên, tinh thần thiêng liêng quả giống dòng sông Nin:
dồn lên lũ lụt và cạn thấp xuống
theo một nhịp điệu có tính toán trước
tuỳ từng thời đại khác nhau trong kinh sách
Nhưng Việc Ấy cũng phi thời gian
do vậy người ta rất ít khi gặp nó ở đây
Nó cắt ngang con đường đi của cuộc diễu hành một cách gián tiếp
Như con tàu băng qua sương mù
không từng chú ý. Im lặng
Ánh mờ của đèn hiệu là thông báo của nó
Gửi bởi hongha83 ngày 12/08/2015 08:32
Nơi xuất phát lên đường. Dải bờ của chúng ta
phủ rừng thông trải dài, như một con rồng bại trận
trong đám than bùn, giữa sa mù và hơi nước. Và ở xa:
hai tàu chở hàng gọi chúng ta từ đáy một giấc mơ
Giấc mơ được bọc trong sương mờ. Thế gian nơi đây là vậy
Rừng cây trơ ì, mặt nước im lìm
bàn tay cây lan dơ qua bãi đất bùn
Từ phía bên kia, sau đường lạch
Vẫn treo lên các dãy ánh ngời: chiếc tàu mây
đã mắc nó lên trong không gian không trọng lượng
Xung quanh chiếc tàu đắm, nước lặng im như đặt lên chỗ quang trời
Tuy bão táp vẫn hoành hành!
Khói con tàu thổi chéo về chiều ngang
nơi nắng trời uốn cong dưới sự chi phối của nó
và gió đập vào mặt những ai muốn cập bờ
Trèo lên mạn trái của Sự Chết
Một luồng gió cuốn gấp và các màn gợn sóng nhấp nhô
Sự im lặng bỗng reo lên như đồng hồ gọi reo sáng sớm
Một luồng gió cuốn gấp và các màn gợn sóng nhấp nhô
Cho đến khi một cánh cửa đóng sập ở khơi xa
Nơi rất xa, trong một năm khác hẳn
Ôi những đất đai cũng xám xịt như chiếc áo khoác của Con Người các đầm lầy!
Và đảo đen trôi giữa hơi nước biển
Tại đó sự im lặng trị vì, giống như khi rađa quay đi và quay lại
trong sự từ bỏ ý định của nó
Trong mỗi khoảnh khắc đều có một ngã tư
Ca khúc của các khoảng cách tìm lại được ở đó
Tất cả đều hoà trộn vào một cái cây rậm lá
Các thành phố đã qua đời từng lấp lánh trong càn nhánh
Ở khắp mọi nơi và không ở nơi đâu
Bản nhạc giống như bài lũ dế hát trong đêm tháng tám
Mang lấm tấm vết tựa sâu bọ cánh cứng, người lữ hành bị ám sát
ngủ đêm trong đám than bùn
Nhựa sống làm cho tư tưởng bay lên với tinh tú
Sâu trong núi: sào huyệt của dơi
Ở đó, đeo thành hàng chặt chẽ các hành động, các tháng năm
Cũng ở đó, ngủ các cánh chim xếp gọn
Một ngày nào đó, chúng sẽ ra đi. Ôi gió lốc!
(Xa xa, khói thoát ra khỏi hốc hang)
Nhưng thời nghỉ đông của mùa hè chưa chấm dứt
Đâu đây, nghe có tiếng nước rì rào. Cây bị phủ tối
một ngọn lá lật quay lưng nó lại
Một sớm hè chiếc bừa của nông dân
móc gặp xương một người chết, áo quần rách nát
Người ấy có mặt tại đây ngày nông dân tát nước đầm lầy
và đây anh ta đứng dậy và ra đi đến với ngày lớn
Trong mỗi vùng đất, các hạt vàng quay tít
xung quanh một tội lỗi cũ.
Một chiếc sọ bọc sắt trong đất cày vỡ. Một người đi dạo trên đường
và ngọn núi giương mắt nhìn theo dõi anh ta
Đầu óc khi đổi hướng thì chữ viết cũng có vẻ phàm ăn
Một con bướm đập cánh, đôi cánh mở ra xung quanh một miếng mồi
Cuộc hành trình cao quý biết bao nhiêu
con hải âu lớn trở nên già đi trong Miệng của Thời gian
Văn hoá là một giai đoạn cho những người đi săn cá ông
trong đó có người dạo chơi giữa các ngôi nhà sơn trắng
và các trò chơi của các cháu trẻ thơ
mỗi lần anh cảm nhận là anh thở
thấy sự hiện diện của người khổng lồ bị ám sát
Mùa sinh sản của các thiên cầu nhẹ nhàng được dội lại
Nhạc điệu, trong trắng nơi dáng nét của nó
tựa nước nơi suối nước phun giữa lũ vật hoang dã
được kết tinh lại một cách đầy thẩm mĩ xung quanh một trò chơi của nước
Với các vĩ đàn biến dạng thành rừng
Với các vĩ đàn như những dụng cụ thể dục dưới mưa rào
một buồng tàu thuỷ dưới gót guốc trận mưa
và bên bề sâu, trong phút ngừng con quay hồi chuyển
là niềm vui
Đêm nay xuất hiện thời kỳ tạm yên của thế giới
khi các vĩ đàn được giơ lên, không hề nhúc nhích
Yên lặng trong sương mù, cây của rừng cây
và lãnh nguyên của nước trong vô vàn óng ánh
Phân nửa im lặng của nhạc, giống như hương thơm của nhựa
bao bọc các cây thông mà sấm sét đã gây thương tích
Một mùa hè trong đáy sâu của mỗi chúng ta
Gặp ở đó, đã rã tan một cái bóng
Cái bóng đã lao về phía các kèn đồng của nhạc Bach
Ơn huệ đã bỗng chốc cho chúng ta một niềm tự tin
Để lại bộ áo của cái tôi trên bờ biển này
tại đây sóng đã rút lui và tự đập vỡ, đã rút lui
và tự đập vỡ
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 17:50
Đoàn chim trắng lớn lên dần: hải âu và mòng biển
trong bộ áo vải các con tàu chết
lấm bụi của các bến biển cấm vào
Báo động! Báo động quanh đám rác thải từ các chuyến tàu ven bờ!
Chúng nó dịch laaij gần nhau để chơi trò báo hiệu
để có thể cho nhau biết "chiếm lấy được chỗ này"
Hải âu lượn trên trăm ngàn vũng nước
tại đó nhiều rãnh cày đẫm màu xanh chạy thẳng giữa các con sóng bạc
Một con đường lân tinh chạy chéo vào mặt trời
Nhưng từ tiền sử, thần Vainamoinen tiến bước trên đại dương bao la
chói chang đuốc sáng của nghìn xưa
Trên lưng ngựa. Các móng chân con vật chẳng bao giờ bị ngấm nước
Sau ngài: bát ngát rừng xanh của khúc ca ngâm
Nơi đó cây sồi vươn bước nhảy nghìn thời
Chiếc cối xay gió lớn được chuyển động nhờ ca khúc các loài chim
Và cây bị cầm tù trong tiếng rì rào của nó
Các tổ của chúng rạng lên trong ánh trăng
khi hàng thông các đất xa sáng lên như một ngọn đèn biển
Rồi Người Kia bỗng đứng thẳng dậy trong câu niệm thần chú
và mũi tên vụt bay, cặp mắt mở to
vừa hát ca, trong bến cảng, như những con chim di trú
Một giây phút chết khi con ngựa chồm lên
và đập mình vào trên đường con nước
như một đám mây xanh dưới dây trời xúc giác của bão tố
Và Vainamoinen rơi tõm vào biển
(chiếc vải cứu hộ do bốn phương trời trải ra)
Báo động! Báo động cho chim hải âu vào giờ giấc lâm nguy!
Giống như người không hề biết sợ cái gì
bị mê hồn giữa cảnh đời hạnh phúc
sụp quì lạy với mười thưng lúa mì
Các đỉnh non cao của hi vọng ngân nga trong thanh khiết
ở ba nghìn thước bề cao, nơi mà mây xa bày lên một cuộc đua thuyền
Con cá nhám góc, mủm mỉm
Nó mủm mỉm đầm mình trong tiếng cười yên lặng dưới mặt biển
(Cái chết và sự hồi sinh, khi mà ngọn sóng ùa đến)
Gió thì yên lành quay vội qua tán lá
Cơn bão rung trống lặng tờ ở tận chân trời
(tựa một đàn trâu chạy trốn trong đám bụi)
Nắm đấm của bóng tối lao xuống chòm cây
Nó bỗng lật đổ cái cây đang đứng đam mê
giữa cảnh đời hạnh phúc khi nó thấy
hoàng hôn trở nên đỏ tươi dưới mặt nạ lợn rừng của các đám mây
Kẻ giống hệt Người thì bây giờ ganh tị
và kín đáo đồng tình với vợ
Bóng tối dồn về ngăn tầng dưới
Cái ngăn tầng dưới tối đen lũ chim hải âu nhảy vọt
Trái tim ở bên mạn trái thuyền khoá miệng lại giữa khoảnh đá ngầm cản sóng
Cái chết và sự hồi sinh, khi mà ngọn sóng ùa đến
Đàn chim trắng lớn lên dần: hải âu và mòng biển
trong bộ áo vải các con tàu chết
lấm bụi của các bến biển cấm vào
Mòng biển màu tro: một cây mác sắt lưng bọc nhung
Nhìn gần, nó là một vỏ trứng gà bọc tuyết
đường mạch kín thầm toả ánh nhịp nhàng
Dây thần kinh phi công của nó cân bằng tuyệt diệu
Nó lượn. Nó mơ, không cần dựa vào dây chằng treo trong gió
một giấc mơ của kẻ đi săn về các lần mổ cắn chết mồi
Dìu dịu, hạ đôi cánh tham ăn xuống phía biển
quấn lấy con mồi như một chiếc tất ngắn
với một chút rung lay. Đoạn bay lên tựa một thần linh
(Sự phục sinh là một mối tương quan các sức mạnh
chúng bí hiểm hơn việc con chạch lần bò
Cây nở hoa cũng khó thấy
Cũng ví bằng con chó biển lông xám giữa giấc ngủ đáy biển khơi của nó
trườn lên trên mặt nước, tiếp tục thở lại và ngụp lại
vừa ngủ say trong đáy thẳm
Người-đang-ngủ trong tôi bí mật giao kết
với quan hệ nhân quả này đã về trở lại
trong khi cặp mắt tôi còn chăm chăm nhìn vào một vật khác)
Cái động cơ đi-ê-den bổ mạnh vào đàn chim
theo chiều dài các đá ngầm tăm tối, theo chỗ rạn nứt của bầy chim
lúc cái đói đã nở hoa bằng những hốc mòn há hốc
Người ta còn nghe tiếng chim kêu khi đêm xuống
một điệu nhạc phát sinh trước thời hạn và dường như bốc lên
từ hố ngồi của dàn nhạc khi buổi hoà nhạc chưa bắt đầu
Nhưng trên đại dương của tiền sử, Vainamoinen trôi giạt đi chệch hướng
lay động bởi các bao tay của sóng lừng
hoặc trải dài trong hoàn vũ phản chiếu cái thời buổi tạm yên từ đó chim ra đi và lớn lên
Từ một hạt rơi phất phơ xuống các mảnh đất
cuối biển khơi người ta thấy dồn lên sóng cả
bật lên một lớp sa mù
Một cây toả bao la, vỏ thân có vảy
lá cây mờ trong, và sau chúng
là các cánh buồm trắng phồng lên những ánh nắng khơi xa
Ánh nắng nhập đồng. Đại bàng bay lên
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 14:35
Đứng im, cái kiến rình mò, dò xét hư không
Hư không đồng tình, ở phía ngoài các giọt mưa rơi
trên lá thắm
và các tiếng thầm thì của nhạc đêm hè
Cây tùng bách đứng tựa như con trượt đồng hồ có khía răng cưa
Cái kiến tự chiếu sáng rực trong bóng mát
Tiếng chim kêu! Và cuối cùng thì chiếc xe mây
nhẹ nhàng tiến bước
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 14:26
Một sớm mùa đông, tôi cảm thấy
trái đất đi về phía trước bằng cách tự lăn tròn
Một nhịp thở của không khí
đến từ lòng đất sâu kín
lộp bộp trên các tường nhà
Tắm trong sự chuyển động: chiếc lều của lặng im
Bánh lái huyền vi của một đám chim mùa di trú
Điệu rung giọng các nhạc cụ cất giấu đâu đó
bay lên từ bóng dáng mùa đông
Dường đâu lúc chúng ta đây
dưới tán cây đoạn lớn mùa hè
với tiếng vù vù
của hàng chục triệu
cánh côn trùng bay trên ta
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 14:17
Chim mòng biển mặc áo khoác đen
người thuỷ thủ ấy của mặt trời canh giữ đất mũi
Dưới nó là biển sóng
Thế gian yên giấc ngủ
như một tảng đá muôn màu nằm nghỉ ngơi trên mặt nước
Một ngày khó giải thích
Những ngày giống tựa chữ viết của người A-dơ-tếch!
Nhạc nổi lên. Tôi là tù nhân
trong hàng rào gỗ cao
đôi cánh tay giơ lên - hẳn là một hình tượng của nghệ thuật dân gian
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 14:06
Hãy trông cái cây màu xám này. Trời xanh đã len vào tới lòng đất qua các thớ gỗ của cây
chỉ còn một đám mây đầy vết nhăn khi đất không còn muốn uống thêm gì nữa
Không gian bị mất cắp quặn cong lại trong rễ dài tóc tết
quấn xoắn lại thành màu xanh đồng cỏ
Từng khoảnh khắc ngắn
sự tự do vào nảy nở trong tấm thân hình chúng ta
xoay quay cuồng trong các mạch máu của Thần Số Mệnh và chúng còn đi xa hơn nữa
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 13:56
Những tảng đá chúng ta vứt xuống
tôi nghe tiếng chúng rơi trong như pha lê qua nhiều năm tháng
Những cử chỉ khó hiểu trong khoảnh khắc
rơi vào trong thung lũng kêu the thé trên ngọn cây này qua ngọn cây khác
rồi chúng dịu êm lại trong một cung cách lạ lùng hơn là cung cách của thời hiện tại
chúng trườn lướt qua như các con chim én từ đỉnh núi này qua một đỉnh núi khác
cho đến lúc chúng đáp được xuống cao nguyên cuối cùng ở biên cương của sự tồn tại
Tại nơi đó các hành vi của chúng ta lại rơi xuống trong như pha lê
trên các đáy sâu
khác các đáy sâu của chính tâm tưởng chúng ta
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 12:39
Bão táp giận dỗi quay các cánh cối xay gió
trong đêm đen xay cái hư không
Đó là những quy luật làm cho anh mất ngủ
Cái bụng của con cá mập xám là ngọn đèn mờ của anh
Những ký ức lộn xộn rơi xuống đáy đại dương
để tại đó đông lại thành những bức tượng kỳ lạ
Các tảo biển đã làm xanh lại cái nạng chống của anh
Những người lên đường ra khơi có thể đôi khi trở lại trong tâm trạng bàng hoàng
Gửi bởi hongha83 ngày 11/08/2015 12:27
Vòng ngoài là vòng của huyền thoại. Tại đó kẻ đục khoét chìm đắm trong chết đứng
giữa lưng những con cá chói chang
Xa chúng ta đến vậy sao! Lúc mà ban ngày được tóm tắt trong một công việc làm nghẹt thở do vắng gió
tựa như bóng xanh lá cây của Congo
tại đó những con người mặc áo quần xanh nín thở
khi mà gỗ đóng bè trôi sông
chất đống theo chiều dài con nước
trong tình tiết lắt léo lười biếng của con tim
Một sự xáo trộn bất ngờ: những người bị xích xiềng trượt dài dưới sự nghỉ ngơi của các bản thể nhà trời
Đuôi thuyền vểnh cao trong một trạng thái tuyệt vọng
cái vỏ của mộng mơ tách ra
màu đen trên nền đỏ nhẹ của đất bờ
Bị bỏ rơi, các mái chèo rơi vội xuống và không có tiếng động
tựa bóng xe con trượt tuyết
giống như một con chó to
nó chạy trên băng giá
và trở lại với rừng cây
Trang trong tổng số 23 trang (225 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [5] [6] [7] [8] [9] [10] [11] ... ›Trang sau »Trang cuối