Trang trong tổng số 9 trang (81 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 11:07
Tôi yêu thích những giờ khắc tăm tối trong đời,
những giờ khắc mà tâm trí tôi đắm vào, mê mải;
nơi chúng, như trong những thư tịch cổ, tôi thấy lại
quãng đời mình từ quá khứ xa vời
đã để lại sau lưng như huyền thoại.
Từ những giờ khắc này tôi chợt ngộ ra
vẫn còn chỗ nơi tôi cho cuộc đời thứ hai vô tận bao la.
Và đôi khi tôi giống cội cây già
Mọc trên nấm mồ, sum suê và xạc xào tiếng lá
Lấp đầy giấc mơ của chú bé nằm dưới mộ
(được ôm ấp bởi những rễ cây niềm nở),
đắm trong nỗi buồn và những bài ca.
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 11:06
Em hỏi tôi: Anh thấy gì trong giấc ngủ
trước khi em mang mùa xuân đến nơi này?
Có cánh rừng. Giông tố giữa những hàng cây
và bóng đêm bủa vây từng con phố.
Có những toà thành trong biển lửa,
có đám đàn ông vung kiếm chém nhau,
và đám đàn bà bận tang phục
ôm báu vật cuối cùng than khóc bước mau.
Có lũ trẻ ngồi bên bờ suối,
rồi bóng tối đi ngang và cất tiếng ca,
khiến lối về ngủ quên trong giai điệu
ngọt ngào ngân nga.
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 11:04
Nếu muốn chọn một người hầu tin cẩn
Hỡi nữ hoàng xin em hãy chọn tôi.
Vần thơ cũ bên tôi vừa dậy tiếng
trong điệu đàn từ ký ức xa xôi.
Tôi muốn dắt em vào lâu đài trắng,
lãnh chúa là tôi ở đó tự lâu rồi, -
và sẽ hát sau hàng ngàn cánh cửa
cho mình em, nữ hoàng trắng của tôi.
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 11:03
Đêm lén lút thò tay qua rèm cửa
Luồn vào tóc em nhặt nắng bỏ quên.
Tôi nào muốn gì hơn được nắm tay em
và lặng lẽ bình yên hạnh phúc.
Hồn dần lớn, rời lo toan thường nhật
vươn trải ra xa, bừng nở rộn ràng
bến bờ tôi nơi hừng đông vừa rạng
con sóng đầu vô tận cũng vừa tan.
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 11:02
Xa xưa, - xa xưa...
tự thuở nào - tôi không còn nhớ...
chuông ngân nga, sơn ca thánh thót -
và một trái tim ngập tràn hạnh phúc.
Trời trong xanh trên vạt rừng non,
tử đinh hương rạng rỡ khoe bông, -
cô gái mảnh mai trong y phục ngày chủ nhật,
với đôi mắt đầy những câu hỏi ngỡ ngàng
Xa xưa, - xa xưa...
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 11:01
Ta bên nhau dưới hàng dẻ mùa thu,
vì ly biệt mắt chúng mình ngấn đỏ...
“Ta hãy cùng nhau đi tìm hoa cỏ”
Hoảng hốt tôi kêu: “Chúng đã chết rồi.”
Lời tôi tuôn thành hàng lệ nhỏ
trên tầng không sao ngơ ngẩn mỉm cười.
Ngày nhợt nhạt quay về nguồn cội,
thảng thốt rơi tiếng quạ tự xa vời. –
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 11:01
Ngày đã chết. Trong khu rừng ảo diệu,
anh thảo hồng túa nhựa dưới chân bê,
hàng thông cao nao nức vai kề
gió dìu dặt, - hương nồng tràn ngập.
Em mệt mỏi sau chặng đường dài dặc,
tôi thầm thì tên em ngọt trên môi:
Trong tim em mầm bạch huệ đâm chồi
khao khát nở thành bông huệ đỏ
cuồng nhiệt đam mê.
Hoàng hôn đỏ và môi em rực lửa,
khi môi tôi nóng bỏng kiếm tìm em,
ngọn lửa chợt thiêu hồn đôi lứa...
và liếm lên y phục tựa thầm ghen...
Rừng tịch mịch, và ngày đã chết.
Nhưng trong ta thánh địa hồi sinh,
phiền muộn, hờn ghen tàn theo ngày vừa hết.
Trên đồi ta trăng cập bến bình yên,
và hạnh phúc nhẹ nhàng bước ra từ con thuyền trắng.
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 11:00
Đó là ngày của những bông cúc trắng, -
vẻ diễm kiều khiến lòng tôi trĩu nặng...
Thế rồi, em đến chiếm trọn hồn tôi
giữa đêm sâu thẳm.
Tôi lo lắng, mà em đến yêu kiều và im lặng, -
trong mơ tôi vừa nghĩ tới em.
Em đã đến, chuông đêm vừa điểm
nhẹ nhàng như truyện ảo huyền...
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 10:59
Và tình yêu có đến với em
giống tia nắng, hay những cánh hoa rơi như tuyết,
Hay nó đến như một lời cầu nguyện? – Hãy nói xem:
Một niềm vui sáng rực tách khỏi trời đêm
Và treo mình khép đôi cánh lớn
Bên nụ hồn tôi vừa bước vào xuân...
Gửi bởi Takya Do ngày 07/09/2017 10:57
Những cánh đồng nâu thiếp ngủ,
Riêng tim ta thức mà thôi;
Hải cảng bóng chiều hối hả
cuộn cánh buồm đỏ từ trời.
Kìa kẻ thức canh mộng!
Màn đêm dâng ngập khắp rồi;
trăng, đoá huệ ngần trắng,
trong tay đêm nở rạng ngời.
Trang trong tổng số 9 trang (81 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ›Trang sau »Trang cuối