Trang trong tổng số 17 trang (169 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:50
Oh, how difficult is our time.
Who is that passer-by? Be ye all eyes.
Perhaps he is a good guy,
And perhaps he is a spy.
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:50
Thời buổi này quả vô cùng phức tạp
Người đi qua đường… Anh ta là ai?
Có thể đơn giản là một con người
Mà cũng có thể là tên gián điệp!
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:48
Trang giấy trong bì thư đi rất chậm
Thoát ra những dòng cuối cùng!
Nhưng bởi vì đấy là Viễn Đông
Đấy là Phương Đông, xa xôi lắm.
Em chờ đợi mà không còn kiên nhẫn
Một mẩu tin chỉ có mấy lời..
Bọn anh ở đây đón buổi ban mai
Sớm hơn tám tiếng.
Những con tàu ở đây gào đến sáng
Giữa bao la ầm ĩ của đại dương
Không chỉ vì người ta gọi Thái Bình
Biển ở đây quả là yên ả lắm.
Em chờ đợi mà không còn kiên nhẫn
Một mẩu tin chỉ có mấy lời..
Bọn anh ở đây đón buổi ban mai
Sớm hơn tám tiếng.
Em đừng sợ chi những chuyện kể về
Có vẻ như ở đấy là điểm cuối
Phía sau hãy còn Sakhalin, còn sau đấy
Là hành tinh tròn vành vạnh của ta.
Em chờ đợi mà không còn kiên nhẫn
Một mẩu tin chỉ có mấy lời..
Bọn anh ở đây đón buổi ban mai
Sớm hơn tám tiếng.
Tất nhiên ở đây không phải thiên đường
Nhưng thư từ quả là không chịu nổi
Em thân yêu, em hãy mau đến với
Vùng Viễn Đông – thì nơi đó rất gần!
Thư hồi âm tới đây em sẽ nhận
Một mẩu tin chỉ có mấy lời!
Giá mà cùng em đón buổi ban mai
Sớm hơn tám tiếng!
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:47
If there’s only a gentle melancholy in your soul,
It is a light paper-mashe load.
It seems
That they’re right,
Who so distrustfully grin:
The weddings
Won’t correct the line -
Something has gone out, and the sewing is coming apart at the seams.
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:46
Ai trong lòng chỉ có một nỗi buồn lặng lẽ
Làm bằng giấy bồi – thì quả nhẹ nhàng.
Bạn biết không
Có thể, người ta có lý
Ai cười gằn, ai nghi hoặc và cười gằn
Những lần kết hôn
Sự nghiệp không sửa được –
Cái gì đó hỏng, cái gì mất, và áo quần rách toạc.
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:44
Nếu như thể chất của tôi yếu đuối
Thì chắc là tôi ổn định tinh thần
Không đời nào theo đàn bà con gái
Đồ uống có cồn không một gram!
Nếu như thể chất của tôi khỏe mạnh
Thì chắc là tôi sợ cả nghĩ suy
Và có lẽ là thường xuyên tôi uống
Nhưng theo đàn bà – không nửa bước, tôi thề!
Nhưng nếu như tôi thường thường bậc trung
Thì tôi biết làm gì đây cho phải?
Tất nhiên tôi không thể không theo gái
Không thể không dùng đồ uống có cồn!
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:43
Những con tàu trên bến chuẩn bị ra đi
Nhưng sẽ trở về, xuyên qua trời u ám.
Chưa đầy nửa năm – và tôi xuất hiện
Để rồi lại ra đi
Để rồi lại ra đi sáu tháng.
Tất cả quay về, trừ những người bạn tốt
Những người yêu nhất, những phụ nữ thuỷ chung
Tất cả quay về - trừ những người cần.
Tôi không tin số phận
Tôi không tin số phận, mà tin mình – còn ít hơn.
Nhưng không hẳn thế, tôi muốn nghĩ rằng
Nước cờ liều sắp tới đây hết mốt
Tôi sẽ quay về, vì trong mơ ước, bạn bè thân.
Tất nhiên, tôi sẽ hát
Tất nhiên, tôi sẽ hát – chưa đến nửa năm.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:41
I can pass women nor silently nor easy,
And here is a tale about the Old Vixen -
About her broom, about her tricks,
What didn’t occur and what did.
How she ensnares passers in deep water,
Especially young females,
How she secretly drives in a mortar
And adroitly fouls the trails...
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:40
Đi ngang qua phụ nữ, tôi không thể
Tôi kể bạn nghe chuyện Baba Yaga
Về cây chổi và nghề của bà ta
Về cái đã có và chưa từng có.
Chuyện bắt người qua đường đem nấu xúp
Mà phần đông họ là những thanh niên
Chuyện bí mật bay trong cối của mình
Rồi khéo léo làm cho nhầm dấu vết.
Ngôn ngữ: Tiếng Đức
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 27/02/2011 00:38
Ballade über die Liebe
Als einst der Sintflut fürchterliche Wogen
verschwanden an des Meeres fernem Rand,
kam aus dem Schaum ans Trockene gezogen
die Liebe still und kletterte an Land
und ist dann mit der Luft davongeflogen,
mit der sie sich für alle Zeit verband.
Der Menschheit Rest erhob sich jung und frisch,
sie sogen in die Lungen das Gemisch,
und dachten nicht an Lohn oder an Strafen,
sie fingen an zu atmen einfach so,
ein Miteinander gab es nirgendwo,
bis plötzlich alle doch den Rhythmus trafen.
Nur Gefühle, die es heute gibt,
sind noch lange auf dem Meer geschwebt,
so die Einsicht: Nur ein Mensch, der liebt,
merkt, daß er auch atmet, daß er lebt.
Und viele Pilgerstraßen wird es geben -
die Liebe hat ein riesengroßes Reich.
Sie fordert häufig ritterliches Streben
von ihren Helden und auf einen Streich
die Trennung auch, das Auseinanderleben,
und raubt uns Ruhe, Rast und Schlaf zugleich.
Doch diese Toren führt kein Weg zurück,
sie sind bereit zu zahlen für ihr Glück
den höchsten Preis, ihr Leben zu riskieren,
damit nicht reißen mag, daß halte stand
so wunderbar das unsichtbare Band,
mit welchem sie sich gegenseitig führen.
Manch Erwählter, von der Luft betört,
ist gestürzt und wieder aufgetaucht.
Wer die Liebe niemals hat gespürt,
hat auch nicht gelebt und nie gehaucht.
Doch die an Liebesqual Dahingesiechten
wirst du nicht locken, rufst du noch so gut.
Sie leben fort in Tratsch und in Gerüchten,
und deren Inhalt dringt in unser Blut,
so daß wir Kerzen feierlich errichten,
wo einer, der vor Liebe starb, jetzt ruht.
Die Seelen gehn durch bunten Blütenflor,
und ihre Stimmen bilden einen Chor,
die Ewigkeit zu atmen gleichermaßen,
sie treffen seufzend sich von Zeit zu Zeit
auf Fähren und auf Brücken, groß und breit,
und auf des Universums engen Straßen.
Ich bestell den Liebenden ihr Land,
singen sie im Wachen oder Schlaf.
Weil ich atme, habe ich erkannt,
daß ich lieben, daß ich leben darf.
Trang trong tổng số 17 trang (169 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối