Trang trong tổng số 34 trang (339 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

VŨ ĐIỆU APSARA


Nụ cười hàng ngàn năm
Duyên dáng bí ẩn trên đôi môi vũ nữ
Bước chuyển nhịp nhàng , đôi vai tình tứ
Đung đưa nhấp nhô như bóng núi chập chùng
Đôi tay xoè bắt chéo vẽ đường cong
Xoáy những thăng trầm khát vọng.

Vuông ngực đầy chứa chan sức sống đời cháy bỏng
Đôi chân trần chấm gót
Gối lượn những khoảng cách gần xa
Ta say người trước vũ điệu APSARA
Người vũ công đến từ quê hương chùa tháp
Ẩn chứa cả tinh hoa ngàn năm xứ bạt ngàn thốt nốt
Bước ra từ những vách đá Ăng-co

Hoá thân vào thần thánh
Để khán giả trầm trồ
Thực và mơ, bây giờ và quá khứ
Ngồn ngột dáng dịu dàng xinh xinh người vũ nữ
Là hình bóng diệu kỳ : đất nước Cam-pu-chia.
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

--------------------------------------------------------------------------------

TRĂNG THU DẠ KHÚC


Trong ánh đèn mờ ảo
Em cất lên điệu buồn áo não Trăng Thu....
Xế xang xê xừ..., ướt đẫm lệ sầu tư
Trở về một bóng
Ra đi không kẻ đón người đưa.

Em dẫu vẫn còn nhớ mãi những ngày xưa
Bên liếp cũ ngân nga câu tài tử
Trăng bên thềm và gió lẩn trong cây
Hờ hững một đôi tay
Đợi anh về biết mai nào xa lắc.

Nhớ trong tim và buồn lên đôi mắt
Gởi lòng mình theo câu hát Hoa tím bằng lăng,...
Mây gió đãi đằng
Thơ hội ngộ
Trôi lênh đênh giai điệu buồn hoài cổ
Sông nước đồng bằng ngân vọng khúc dân ca.
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

MẶN NỒNG


Đưa tay vuốt nhẹ mi dài
Sóng long lanh trổi linh đài mơ hoa
Xưa qua lối cũ gót nhoà
Anh trong giấc cũng vỡ oà tìm em
Sớm chiều khêu ngọn bấc đèn
Soi tìm nét lạ tô thêm hực nồng
Bên đời vẫn có vẫn không
Tình ta quạt mãi lửa hồng thiên thu.
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

GIỌT LỆ HUYỀN TRÂN

________Nước non ngàn dặm_Ra đi_Cái tình chi...(Dân ca Huế )



Công nương ! Kiệu đã tới rồi !
Nàng lên xa giá bồi hồi tim đau
Ra đi như nước qua cầu
Quê hương chốn cũ còn đâu ngày về

Dặm dài muôn nẻo sơn khê
Trông về cố quốc mà tê tái lòng
Ta đem phận gái má hồng
Quên thân đền đáp non sông nước nhà.

Cho dù quốc mẫu Cham-pa
Chi bằng quê Việt hiền hoà thân thương

Tình xưa nghĩa cũ còn vương
Cố nhân đành phụ quỳnh tương thuở nào.
Nỗi lòng dù có hư hao
Trên đầu vì nước có nào xá chi.

Thân này đã bước ra đi
Cố chôn chặt hết những gì ngày xưa
Năm canh thức trắng cho vừa
Lệ châu thổn thức vẫn chưa hết sầu.

Chàng ơi ! Chàng ở nơi đâu !
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

--------------------------------------------------------------------------------

NỢ


Con nợ mẹ cha chữ Hiếu chưa tròn
Dù hai đấng sinh thành chỉ cho , không nhận lại
Em nợ thầy cô vì chữ Lễ chưa xong
Dù biết ân sư chẳng bao giờ chấp nhất.

Tôi nợ tôi một thời qua tuổi trẻ
Mãi rong chơi quên tháng quên ngày
Tôi nợ người vì tôi còn đơn lẻ
Chưa yêu thương mở rộng nối vòng tay .
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

MỘT THOÁNG DAMB'RI


Mịt mờ sương bay-lòng người như say-theo cơn gió lay
Áo ạt nước trôi-vọng về xa xôi-màu xanh ngập lối
Có con chim non-hót ca véo von-rộn ràng trên non
Người về đây vui-nụ cười trên môi- ngại gì xa xôi.

Ta về một sáng chim ca
Nghe Damb'ri hát vang xa núi rừng
Ngỡ ngày xưa chuyện yêu thương
Đôi trai gái của quê hương rừng già

Thác ghềnh non nước lá hoa
Đắm trong mây gió chan hoà Damb'ri .
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

--------------------------------------------------------------------------------

DỖ DÀNH


Thôi em ! Hãy nín đi em !
Bao nước mắt đã đầy đêm rã rời

Trăng Thu đã úa mặt người
Gío Đông đã cạn những lời bi thương .

Thôi đi em ! Hãy tỏ tường
Quên sầu mộng mị vấn vương, ngập ngừng.

Thôi em niềm cũ đã từng
Reo cười một thuở, vui mừng lắm khi.

Anh rồi sẽ lại ra đi
Dòng sông vô định mong chi ngày về .

Thôi em !Hãy tỉnh cơn mê
Gọi con tim hãy một bề hân hoan.

Con thuyền chẳng bến vẹn toàn
Nay bình minh lại hôn hoàng hắt hiu.

Thôi đi em ! Hỡi em yêu!
Vui tươi trong cả sớm chiều nghe em !!!
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

--------------------------------------------------------------------------------

TANG BỒNG

_______Tang bồng hồ thỉ nam nhi tái,(Nguyễn Công Trứ)



Thân trai dũng khí xông trời đất
Hàm nghĩa ân sâu giống Lạc Hồng
Nguyện rèn chí cả bừng nhiệt huyết
Điểm tô ngời sáng khắp non sông.

Hơn bốn ngàn năm , ngày lập quốc
Cha ông dày dạn đã vun bồi
Di sản truyền trao là non nước
Khí phách oai phong dậy nơi nơi .

Tự hào nam nhi dòng dõi Việt
Thấm đẫm trong tim chí quật cường
Nguyện giữ muôn đời nguồn khí tiết
Để đất nước này sáng muôn phương .
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

HÃY


Hãy là hoa nở giữa đời
Cho hương sắc quyện bên người vui tươi

Hãy là tiếng hát câu cười
Cho nhân gian mãi nơi nơi thắm tình.

Hãy là nắng mới bình minh
Ươm cho lá biếc cây xinh mùa màng

Hãy là mây giữa không gian
Đem mưa rải để đất càng sinh sôi.

Hãy là tôi của chính tôi
Gom yêu thương để lên ngôi tình người .
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đồ Nghệ

@Từ Cát Tú: ĐN đọc thơ bạn một mạch không ngừng nghỉ và lập tức bị hút hồn vào trang thơ và các bài thơ của bạn, lập tức quên ngay cái nóng như thiêu như nung của nắng quái chiều Hè Hà Nội...Thơ bạn nhiều bài hay quá, tuyệt quá và ĐN không thể không gửi vào đây những lời cảm ơn bạn từ tận đáy lòng. Ngay từ bài "Thời gian" đầy những suy tư trăn trở, rất "hiện sinh" và triết lý, đến bài thơ "Định mệnh" thật buồn với "Phận người bạc lắm sao trời hỡi/ Ngắn ngủi đa đoan bởi trăm điều"...ĐN đã thấy không thể dừng đọc tiếp các bài khác như "Phiêu du", "Đa đoan" rồi "Vô vọng", "Cố xứ"...Bài "Trăng vườn cũ" đánh thức và gợi lên bao điều tưởng đã quên lãng trong tâm hồn ĐN, ĐN lại chợt thấy nỗi bơ vơ, lạc lõng lẫn với" Con thuyền lạc bến, sương rơi ngậm ngùi", rồi tiếp đó là "Cho dù" với hai câu cuối khiến ĐN mãi phân vân không rõ tác giả dùng từ "Anh" hay "Ánh" ở "Có em vô lượng ngọc ngà/ Anh bình minh giữa bóng tà cô liêu...". Mà cho dù thêm hay không thêm dấu sắc, hai câu này vẫn gợi lên bao suy tư khi "có em" và "không em". Cũng tương tự, ĐN thích lắm cách dùng từ "mãi" của câu "Tôi đi lạc giữa mãi miền ngu ngơ" trong bài "Em ngày xưa"...Với suy nghĩ hạn hẹp của ĐN, ĐN cho rằng để có câu này chắc bạn Từ Cát Tú phải rất dụng công, vì lúc đầu, ĐN đọc nhầm thành "tôi đi lạc mãi..", đến khi đọc lại lần hai, lần ba... thì thấy "Tôi đi lạc giữa mãi miền ngu ngơ" không phải là "hơi bị hay" nữa mà là "cực hay". Đến bài "Hoá thân", ĐN càng thấy như được bạn nói dùm bao điều mà ĐN muốn nói mà vẫn chưa thể nói được thành thơ.

..."Cuộc đời có mấy nhục vinh
Nhân duyên tan hợp có mình bao nơi
Xanh sông, xanh biển, xanh trời
Ta vô danh hát những lời vô thanh."

Cảm ơn bạn "vô danh" lần nữa, mong sẽ luôn được đọc "những lời vô thanh" từ đáy lòng bạn, những lời "vô thanh” với bạn nhưng lại “hữu thanh” với ĐN và bao bạn yêu thơ trên Thi Viện này.
...
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет ..
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 34 trang (339 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối