Trang trong tổng số 34 trang (339 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

hoanui74

Từ Cát Tú đã viết:
RU EM

Ru em bên những vành nôi
Trên rừng dương hát cát đồi bay bay.

Ru em một thoáng hao gầy
Bên kia sầu dựng bên này truy hoan.

Ru em chiều xuống mây tan
Tà dương hực lửa khô khan đất trời.

Ru em từ độ xa khơi
Tình xưa cũ ấy mắt vời vợi trông.

Ru em núi ấy chất chồng
Từ vô thỉ bát ngát đồng rong chơi.

Ru em xanh xám mặt người
Gieo neo lặn lội giữa đời phù hư.

Ru em ngủ dưới thảo lư
Xanh trời xám đất ngu ngơ cõi tình.

Ru em ru cả chính mình
Vô thanh vô sắc vô hình,...còn ru !
LỜI RU

Lời ru ngọt trái mù u
Lời ru đỏ những âm u bao ngày

Lời ru ai biết ai hay
Lời ru ru hết đắng cay cuộc đời

Lời ru cất gánh chơi vơi
Lời ru ru những rạng ngời xa trông

Lời ru tím núi xanh đồng
Ru em ru cả mặn nồng thời gian

Em về với những mang mang
À ơi câu hát thênh thang ru mình...!

(02/07/2010 - Hoanui)
"Loài hoa núi sắc và hương dịu lắm
Với thời gian năm tháng chẳng phai màu"...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

Tặng Hoa núi :

Ru em tình ấm nồng thêm
Mưa Xuân nhẹ rớt êm đềm rừng cây
Hương thoảng nhẹ ở đâu đây
Phải là Hoa Núi chốn này thơm duyên?
_______Khà Khà !!!
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

HƯ HUYỄN


Anh đợi một chiều Thu vườn lá rụng
Tiếng dế kêu nghe sầu thảm những hốc cây
Nét xa xăm võ vàng dường như cũng
Nhói tim ai những hư huyễn vơi đầy

Em còn có mái đầu xanh tuổi trẻ ?
Mắt nhung huyền từ độ sáng tinh anh
Niềm vui có đem hồn nhiên dáng vẻ
Thướt tha em tà áo gió mong manh

Chiều buông nhẹ hoàng hôn màu nhung nhớ
Sắc êm êm thăm thẳm khoảng trời buồn
Chân trời đó em đi rồi có nỡ
Gót quay về thoả nỗi nhớ thầm vương

Rồi một ngày anh về qua bến vắng
Dòng sông xưa mưa tạnh gió thôi xao
Cây đa cũ trầm tư buồn lẳng lặng
Nhớ người đi nương náu ở phương nào

Tìm dáng cũ và ánh trăng thờ thẫn
Giữa không trung tĩnh lặng nét đơn côi
Anh nhặt nhạnh tình rơi từ độ ấy
Đã đong đầy đêm dạ khúc ly bôi

Trời đất cũng trải bao mùa dâu bể
Dấu vô thường khắc rõ kiếp nhân gian
Rồi có còn dung nhan em ngày trẻ
Đưa anh vào nẻo mộng mãi đi hoang .
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

KHÁCH THƠ

Ta nhặt nắng gió làm nền
Nhặt hoa làm gấm thêu tên người tình
Nhặt mây làm sóng lênh đênh
Núi kia làm cuội gập ghềnh cỏ cây
Đem sông làm nét mực gầy
Đem màu khói biếc mà xây tường thành
Mang hồn làm biển trong xanh
Dệt ngàn mơ mộng thêu tranh tặng đời.
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

TRẢI NGHIỆM


Con cảm ơn mẹ đã cho con hiểu thế nào là nghĩa chân thật của yêu thương
Con cảm ơn cha để con thấy đâu là sức mạnh của hiên ngang giữa đời giông gió
Ta cảm ơn đời
Là dòng sữa nuôi lớn những tinh khôn chắt lọc từ đắng cay tủi nhục
Mà tinh anh trí tuệ miên viễn ngự trị cõi tâm linh trong sáng
Khúc khải hoàn của truyền kỳ những biến cố rung trời
Và em của tôi ơi
Em chỉ bằng lòng lắng nghe cuộc sống và tiếng nói bao người
Khi vết sẹo thân em trù mật gởi lời nhắn ôn tồn
Rằng buộc phải trả giá cho mọi nông nỗi mở lối mê hồn trận tâm em
Và rồi cuộc sống đã dần quen
Em trở lại
Con đường xưa cổ nhân đã đi qua bằng chính bước chân em và cảm nhận chính mình
Cỏ cây nhuốm phong ba một ngày vẻ cang thường cứng cáp
Ta đạp chông gai lòng bàn chân rỉ máu để ngày mai khỏi rên rỉ yếu hèn
Và ai đi qua nỗi trống trải đêm đen
Chợt quý hơn tia nắng hồng ngày mới
Dòng sông
Dòng sông hát muôn năm câu chờ đợi
Bi hoan ngậm ngùi , âm ỉ ngọt ngào tuôn
Cho thấu rõ ngọn nguồn
Ai không thể
Dấn thân trong gan góc dạn dày
Bước chân dài rong ruỗi khắp Đông Tây
Về chốn cũ mà hình hài đổi khác
Mang trong tim dẫy đầy hành trang đời mang tên cuộc sống
Những bài học vô biên vạn lần sống động
Là cuộc đời nâng đôi cánh mỗi chúng ta .
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

DÒNG SÔNG THƠ

Ta dừng lại bên dòng sông bát ngát
Ánh trăng Thu chợt sáng giữa đêm sầu
Rồi hiu hắt một mùa trăng tẻ nhạt
Bước chân đời hụt hẫng biết về đâu

Như ngày ấy vơi đầy triều ngập ngụa
Cho ánh trăng loang lổ gợn bến bờ
Vàng sóng sánh nhịp ghe về một thuở
Dấu sa mù hư ảo một trời mơ

Buồn rũ rượi cây say đêm huyền diệu
Bóng người qua một thoáng vẻ xa xăm
Vờn lối cũ trăng về vui dáng điệu
Rải ánh vàng trong trẻo một đêm rằm

Sông cam phận xuôi dòng yên nếp cũ
Thơ miên man những ý tưởng vô cùng
Trăng thì đã về phương nao quần tụ
Mây mơ màng thơ thẩn giữa không trung

Dòng thơ vẫn miệt mài gieo mộng tưởng
Dẫu xưa sau cát bụi có rụng rời
Muôn kiếp sống bỏ quên đời vất vưởng
Dòng sông thơ vẫn chảy mãi muôn nơi
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

--------------------------------------------------------------------------------

CHO DÙ


Cho dù bãi bể nương dâu
Anh còn em , mãi cùng nhau tự tình

Cho dù đôi ngả tử sinh
Vô biên nỗi nhớ cõi bình sinh xưa

Cho dủ nắng gió mây mưa
Thơ trinh dáng cũ vẫn chưa phai mờ

Cho dù miền nhớ hoang sơ
Cây đa bến cũ vẫn chờ mong ai

Cho dù bóng xế dặm dài
Tâm yêu thương đợi ngày mai ấm nồng

Cho dù có, cho dù không
Châu trần nghĩa cũ núi sông ghi lòng

Đường trần đôi bước song song
Ai cùng ai dẫu bụi hồng thế gian

Đêm về gối mộng đa đoan
Vô vàn cánh bướm giữa ngàn hương hoa

Có em , vô lượng ngọc ngà
Anh bình minh giữa bóng tà cô liêu
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

--------------------------------------------------------------------------------

CẦU NGUYỆN

Ta quỳ lặng giữa nhân gian trần tục
Buông bỏ muôn phiền luỵ trói tơ lòng
Thuần trinh bạch hồn hướng về cõi phúc
Nhẹ lâng lâng vô ý tựa thinh không

Ta quỳ xuống chắp đôi tay trước ngực
Ngẩng đầu trông cao vòm sáng nhiệm mầu
Bao kỳ vọng gởi vào dòng tâm thức
Chuyển âm thầm xin cứu rỗi thương đau

Cuộc đời đó như dòng sông muôn ngả
Bao sinh linh bấy tự khúc dãi dầu
Trăm năm đó cuộc đời vay rồi trả
Hơn thua nhiều hư huyễn có còn đâu

Ai triền miên những cơn đau tê dại
Chút bình yên như tơ một niềm mơ
Và cuộc sống sao lắm điều khắc khoải
Ta cần người chẳng suy tính thân sơ

Ai chết lặng một chiều thương dĩ vãng
Xót tim gan , đau đờ đẫn tháng ngày
Tình yêu cũ vỗ cánh rồi mất dạng
Chơi vơi ai hụt hẫng một tầm tay

Ai khóc tiễn người đi chiều cát bụi
Nghe tang thương khăn trắng phủ vai gầy
Buồn gõ nhịp kiếp nhân gian ngắn ngủi
Thương cho người lại thổn thức niềm tây

Ta cầu nguyện cho cuộc đời mãi đẹp
Tình yêu luôn toả rạng đến vô ngần
Cho dù cũng một ngày xa tất cả
Thì hôm nay xin cứ mãi là Xuân
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

NGẬP NGỪNG

Hạt nắng mái tóc em
Vương chiều nay xuống phố
Đôi vai gầy thon nhỏ
Nói với anh bao điều
Rằng xin hãy đừng yêu
Một người tình nông nổi
Anh ơi, xin đừng vội
Cho em chút đợi chờ
Tình không phải như mơ
Có rồi không , tan biến
Em sợ rằng mang tiếng
Là ăn xổi ở thì

Anh ơi!
Anh cứ ở đừng đi !
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Từ Cát Tú

XUÂN TÌNH

Đêm nay gió lạnh bên thềm
Gịot mưa phùn nhẹ êm đềm vườn ai
Thoáng màu đào thắm, đào phai
Tầm xuân thức dậy, nụ mai hé cười
Em hồng má thắm xuân tươi
Anh ngây ngất mãi bên người dấu yêu
Ta vô danh hát những lời vô thanh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 34 trang (339 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối